Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa dứt lời, nước mắt cô đã đong đầy hai mắt.

Lục Kiến Thành nhắc nhở cô: ”Đến lượt em rồi cô Nam Khuê.”

”Anh Lục Kiến Thành thân mến, xin hỏi anh có đồng ý cưới người phụ nữ trước mặt, cho dù sau này xảy ra chuyện gì cũng sẽ đều ở bên, chăm sóc cô ấy, vĩnh viễn không cách xa, để cô ấy ở bên cạnh đến già sao?”

Sau khi Lục Kiến Thành nghe xong thì trực tiếp vén sa che mặt của cô lên, nghiêng người hôn lên môi cô.

Hàng ngàn cánh hoa từ bên trên rơi xuống người hai người, cảnh tượng rất lãng mạn.

Tiếng vỗ tay vang dội khắp hội trường.

Tiếng vỗ tay đã dừng rồi nhưng Lục Kiến Thành vẫn tiếp tục hôn.

Mãi đến khi Nam Khuê gần như không thở được nữa.

Lúc này anh mới buông cô ra, sau đó cưng chiều xoa mũi cô: ”Về sau tập nhiều một chút là sẽ khác.”

Sau đó đến tiết mục trao nhẫn cho nhau.

Lúc này Nam Khuê mới kịp phản ứng chiếc nhẫn trên tay mình đã biến mất.

Cô có chút lo lắng, còn tưởng đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Lúc này trên thảm đỏ có một chiếc xe thể thao nhỏ màu đỏ chạy vào.

Tiểu Tinh Thần mặc váy công chúa trắng ngồi trong, trên tay cô bé ôm một chiếc hộp đỏ.

Đôi mắt to tròn như nước đang chớp chớp khiến ai nhìn cũng mềm nhũn tim.

Lục Kiến Thành đi qua lấy chiếc hộp nhỏ trong bàn tay xinh xắn của Tinh Thần.

Sau đó Tinh Thần lại ngồi vững trên chiếc xe thể thao đỏ, được điều khiển ra khỏi thảm đỏ.

Toàn bộ hôn lễ đều để lại cho Nam Khuê và Lục Kiến Thành.

”Đây đều là anh làm sao?” Nam Khuê không nhịn được mà vui vẻ hỏi.

”Thích không?” Anh hỏi.

Vừa dứt lời anh đã đeo nhẫn lên tay Nam Khuê.

”Bà Lục, từ nay về sau em trốn cũng không thoát đâu.”

Nam Khuê cũng không thua kém, cũng đeo nhẫn lên cho anh, đồng thời tuyên bố chủ quyền: ”Ông Lục, vậy anh cũng phải nhớ rõ, từ nay về sau anh chính là người đàn ông có gia đình.”

”Xin nghe lời dạy bảo của bà xã đại nhân.”

Tiết mục cuối cùng chính là phần ném hoa của cô dâu.

Nam Khuê trực tiếp đưa bó hoa cho Đông Họa.

Đông Họa hơi ngẩn người, vừa vui mừng vừa bất ngờ.

”Họa Họa, bó hoa này là lời cổ vũ của mình dành cho cậu, cũng là tất cả những điều tốt đẹp nhất của mình dành cho cậu, hi vọng có thể sớm được uống rượu mừng của cậu.”

”Cảm ơn cậu Khuê Khuê.”

Đông Họa vô cùng cảm động.

Mãi cho đến khi hôn lễ kết thúc, Nam Khuê vẫn cảm thấy mình như đang nằm mơ.

Vốn cho rằng chỉ là một kì trăng mật đơn giản để trải qua thế giới hai người.

Như vậy cũng đủ khiến cô thỏa mãn.

Không ngờ anh lại giấu cô chuẩn bị xong hết mọi thứ.

Giống như tất cả mọi người đều biết, chỉ có mình cô là mơ hồ.

Sau khi kết thúc hôn lễ không lâu, các khách mời đều lần lượt trở về.

Lúc này Vân Thư và Lục Minh Bác cũng mang theo ba đứa nhỏ đến: ”Khuê Khuê, Kiến Thành, cha mẹ chúc hai đứa tân hôn hạnh phúc, mong các con sẽ luôn hạnh phúc như vậy.”

”Cha, mẹ, cảm ơn hai người!”

”Hai đứa ở lại chơi mấy ngày, mẹ và cha con sẽ mang ba đứa nhỏ về chăm sóc, đừng lo lắng.”

Sau khi tiễn Vân Thư và Lục Minh Bác đi, Nam Khuê quay sang phía Chu Tiễn Nam và Đông Họa.

”Khuê Khuê, vậy không làm phiền hai người nữa, tụi mình cũng chuẩn bị quay về đây.” Đông Họa chủ động nói.

”Ừm, chú ý an toàn.”

Nam Khuê lập tức nhìn Chu Tiễn Nam: ”Tiễn Nam, một cô gái như Họa Họa về tôi không yên tâm, làm phiền anh nhất định phải giúp tôi đưa cô ấy an toàn về đến tận nhà.”

”Được.”

Lúc này Chu Tiễn Nam ngẩng đầu nhìn Lục Kiến Thành: ”Mượn cô dâu của anh một chút.”

Lục Kiến Thành gật nhẹ đầu.

Anh đứng đón gió biển, nhìn về phía Chu Tiễn Nam và Nam Khuê xem hai người đang nói gì.

Lúc này Chu Tiễn Nam đang cầm một chiếc hộp đưa cho Nam Khuê: ”Khuê Khuê, tân hôn hạnh phúc, đây là quà tôi tặng cho em.”

”Tiễn Nam, anh quá khách sáo rồi!”

Nam Khuê có chút xấu hổ nhận lấy.

Còn cả những tâm ý của Tiễn Nam đối với cô, cô càng không biết nhận lấy như thế nào.

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK