Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Suy nghĩ cho đứa bé của con đi, sau này trưởng thành nó sẽ bị người ta mắng là con hoang, bị người khác khinh thường, cảm giác bị khinh thường không dễ chịu chút nào đâu, con nhẫn tâm sao?"  

 

Lời này của Hạ Nhu hoàn toàn khiến Nam Khuê sụp đổ.  

 

Chút hi vọng cuối cùng mong manh như một sợi dây, sau đó hoàn toàn bị cắt đứt.  

 

Nam Khuê trừng mắt, tuyệt vọng nhìn Hạ Nhu.  

 

Cô có thể chắc chắn, người phụ nữ trước mắt hoàn toàn là một kẻ điên, hơn nữa còn là một kẻ điên không muốn sống.  

 

"Tiểu Khuê, nếu dì là con, dì sẽ ngoan ngoãn đồng ý với đề nghị này, chỉ cần con đồng ý gả cho Dạ Bạch,dì cam đoan cả đời này con không cần phải lo lắng về cơm áo gạo tiền, hơn nữa đứa nhỏ trong bụng con cũng sẽ là danh chính ngôn thuận mà chào đời, sẽ không bị kẻ nào khinh thường dù chỉ một chút."  

 

"Bà đừng có mơ, tôi nói cho bà biết, cho dù tôi có chết cũng sẽ không gả cho Quý Dạ Bạch, bà chết tâm đi!"  

 

 

 

Lần này Hạ Nhu không còn tốt tính như cũ.  

 

Lớp ngụy trang từ trước đến nay của bà ta hoàn toàn tan nát.  

 

"Nam Khuê, cô đừng có rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phát, tôi cho cô biết, cô nhất định phải gả."  

 

Vừa dứt lời, đột nhiên một người nghiêng ngả chạy vào nói: "Phu nhân, không xong rồi, có người xông vào."  

 

"Một đám ăn hại, ngay cả nhà cũng không giữ được." Hạ Nhu tức giận mắng to.  

 

Chưa đến một phút sau, Lục Kiến Thành mang người tiến vào.  

 

Thấy Nam Khuê, anh lập tức chạy đến ôm cô vào ngực.  

 

Nam Khuê cũng không kiềm chế được nữa, cô trực tiếp òa khóc: "Kiến Thành..."  

 

"Cuối cùng anh cũng đến rồi, em sợ quá."  

 

"Xin lỗi Khuê Khuê, là anh đến chậm." Lục Kiến Thành ôm cô, dịu dàng an ủi.  

 

Sau đó lo lắng hỏi cô: "Em có bị thương không? Bà ta có làm gì em khong?"  

 

Nam Khuê lắc đầu: "Em không sao, bà ta luôn ép em gả cho Quý Dạ Bạch, bà ta còn nói..."  

 

Ánh mắt cô nhìn về phía video, tiếp tục giải thích: "Bà ta uy hiếp em, nói không cho phép em gả cho anh, còn nói sẽ công bố video ra ngoài để cho tất cả mọi sỉ nhục em, để cho anh thành trò cười của tất cả mọi người."  

 

"Kiến Thành, anh mau hủy video đi."  

 

Ai ngờ Hạ Nhu nghe xong lại ha ha cười: "Ngây thơ, cô cảm thấy tôi sẽ chỉ giữ một cái này thôi sao?"  

 

Lục Kiến Thành cầm màn hình, trực tiếp ném xuống đất.  

 

Màn hình bị ném trên mặt đất, lập tức không còn hiện được hình ảnh, màn hình cũng vỡ thành từng khối.  

 

"Không quan trọng, tôi vẫn còn rất nhiều video, lúc nào cũng có." Hạ Nhu phát rồ nói.  

 

Lục Kiến Thành lạnh lùng nhìn bà ta một cái, sau đó không quan tâm đến bà ta mà trực tiếp gọi điện thoại cho Vân Thư.  

 

"Mẹ, con đã bắt người lại rồi, mẹ qua đây xử lí đi."  

 

"Còn nữa, mẹ nhớ xử lí cả video, con không hi vọng nó còn tồn tại trên thế giới nữa."  

 

Nói xong, Lục Kiến Thành ôm Nam Khuê đi ra ngoài.  



Gió buổi tối vô cùng lạnh. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK