Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cô làm sao lại không biết được cơ chứ!  

 

Cô chỉ không muốn trong lúc đang tận hưởng cảnh hoàng hôn lại gặp phải hai người đó.  

 

Hôm nay, Trần Tranh cũng đi dạo cùng Nam Khuê, sau khi đi xong, hai người cùng nhau trở về.   

 

Vừa bước vào cửa, nhìn thấy người ngồi trong đại sảnh, cô lập tức sững sờ.  

 

Ngay sau đó, cô cảm thấy vô cùng bất ngờ cùng vui vẻ ngoài ý muốn.  

 

“Tiễn Nam, sao anh lại ở đây?” Nam Khuê ngạc nhiên nhìn về phía anh.  

 

Chu Tiễn Nam bước đến bên cạnh cô, vẫn lịch sự và ấm áp như mọi khi.  

 

Trên mặt anh nở một nụ cười ấm áp như gió xuân: “Đã lâu không gặp cho nên muốn đến nhìn em một chút!”  

 

“Mấy ngày gần đây em sống thế nào?”  

 

Nam Khuê gật đầu, trên môi nở một nụ cười vô cùng rạng rỡ.   

 

"Tôi không sao. Trên WeChat cũng đã nói với anh và Họa Họa rồi không phải sao? Thời tiết ở bãi biển vô cùng ấm áp, bình minh và hoàng hôn cũng rất đẹp, nhất là khi đi dạo trên biển vào ban đêm, cảm giác vô cùng thoải mái."   

 

"Đúng rồi, mấy bức ảnh tôi chụp rồi gửi cho mọi người, mọi người đã xem chưa?"  

 

"Đã xem qua, đúng là rất đẹp." Chu Tiễn Nam gật đầu.  

 

Chỉ là đôi mắt của Nam Khuê không biết từ lúc nào đã trở nên sâu thẳm và u ám lạ thường.  

 

Cô không vui vẻ!  

 

Mặc dù cô đang mỉm cười giống như không có chuyện gì xảy ra, dùng giọng điệu vui vẻ vẻ nhất khi nói chuyện cùng với anh.  

 

Nhưng anh chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, Nam Khuê đang không vui.  

 

Cô ở chỗ này, không cảm thấy tốt một chút nào.  

 

Kể từ khi hai người gặp lại nhau, cô vẫn luôn nở nụ cười trên môi, nói chuyện vô cùng vui vẻ, hơn nữa còn nói rất nhiều.  

 

Nhưng tất cả đều liên quan đến cuộc sống hàng ngày của cô hoặc là phong cảnh ở nơi này.  

 

Đối với những chủ đề liên quan đến Lục Kiến Thành, cô đều chưa từng đề cập đến.  

 

Chỉ riêng điểm này thôi, Chu Tiễn Nam đã biết rằng cô đang giấu giếm chuyện gì đó trong lòng.  

 

Khuê Khuê, cô gái nhỏ này chỉ đang miễn cưỡng nở nụ cười để làm cho anh yên tâm mà thôi.  

 

Buổi tối, Nam Khuê để bảo mẫu làm vài món đặc sản ở bên bờ biển.  

 

Bởi vì đang ở bờ biển cho nên các loại hải sản không chỉ to mà còn vô cùng tươi ngon.   

 

Nhưng lúc này nhìn một bàn hải sản ở trên bàn, Chu Tiễn Nam không hề muốn ăn một chút nào.  

 

Điều mà anh quan tâm cùng lo lắng chính là tình trạng của cô.  

 

Bởi vì toàn bộ món ăn là hải sản không tốt cho bà bầu cho nên Nam Khuê ăn rất ít.  

 

“Chờ một chút đã.”  

 

Vài phút sau, Chu Tiễn Nam mang theo hai cái hộp đi tới.  

 

Sau đó đem đồ ở bên trong lấy hết ra bên ngoài: "Bên trong hộp đều là mấy món do tôi đặc biệt nhờ người đóng gói, đều là hương vị mà em thích, được đóng gói hút chân không có thể bảo quản được một khoảng thời gian, nếu em muốn ăn có thể nhờ bọn họ hâm nóng lại giúp em."  

 

"Hộp còn lại là đồ ăn vặt mà Đông Họa chuẩn bị cho em. Cô ấy nói đây đều là những món mà em thích ăn, sợ em ở đây cảm thấy nhàm chán cho nên mang cho em chút đồ ăn vặt để ăn lúc xem tivi."  

 

Nam Khuê nhìn hai hộp đồ ăn, trong nháy mắt liền cảm thấy khóe mắt cay cay.  

 

Trong lòng cảm thấy vô cùng cảm động.  



Bọn họ vì cô mà suy nghĩ rất chu toàn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK