Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lục Kiến Thành đứng bên cửa sổ, thân ngọc đứng thẳng, nhướng mày nhẹ nhìn khu vườn nhỏ phía dưới, khiến người ta hoàn toàn không biết được trong lòng anh đang nghĩ gì.  

 

Nghĩ đến những gì Lâm Tiêu nói trong xe, tim Nam Khuê chợt đau nhói.  

 

Cô nhẹ nhàng bước tới: "Vết thương của anh hồi phục thế nào rồi?"  

 

Lục Kiến Thành vẫn quay lưng về phía cô nhìn ra ngoài cửa sổ, từ đầu đến cuối không nói một lời.  

 

“Còn đau không?” Cô lại hỏi.  

 

Chỉ là lần này, vẫn không có phản hồi.  

 

Ngay lúc Nam Khuê tưởng rằng anh sẽ không đáp lại, thì đột nhiên Lục Kiến Thành nhanh chóng xoay người, đôi tay nhanh chóng bắt lấy hai tay cô, nhanh chóng đem thân mình cô đè lên cửa sổ.  

 

Tốc độ quá nhanh, quá gấp, khi Nam Khuê kịp phản ứng lại, thì nửa người của cô đã lộ ra ngoài cửa sổ.  

 

Lục Kiến Thành nhìn cô, hai mắt đỏ hoe, giọng nói càng thêm khàn khàn.  

 

"Nam Khuê, em đang nghiêm túc hỏi anh? Hay chỉ là tùy tiện hỏi vậy thôi?"  

 

“Em thật sự quan tâm đến anh sao? Quan tâm anh có đau hay không? Hay là thấy đã nhận lấy tình cảm của anh, nên mới bất đắc dĩ hỏi cho qua?”  

 

 

Anh dùng sức rất lớn, bả vai Nam Khuê bị anh nắm lấy phát đau.  

 

Nhưng cô đều chịu đựng, cô không nhăn mày, càng không nói là kêu ra tiếng.  

 

"Trả lời anh, tại sao không nói gì?"  

 

Nam Khuê cắn môi, chịu đựng cơn đau trên bả vai mà nói: "Không phải vậy, tôi thật sự quan tâm cơ thể anh như thế nào rồi?"  

 

"Hừ ..." Cười lạnh một tiếng, đáy mắt Lục Kiến Thành càng thêm cô đơn: "Không phải em nói cho dù vết thương của anh có thế nào cũng mặc kệ sao? Bây giờ lại quan tâm đến anh?"  

 

"Ý tôi là trong tình huống bình thường, tôi không biết mấy ngày nay anh đều tăng ca, không được nghỉ ngơi tốt."  

 

"Đúng vậy, bởi vì trái tim của em luôn hướng về người đàn ông khác."  

 

Nam Khuê cố gắng giải thích: "Tôi nói rồi, Tiễn Nam và tôi chỉ là bạn bè bình thường."  

 

“Còn anh thì sao?” Anh nhìn cô chằm chằm, vành mắt đỏ ửng, tuyệt vọng tìm câu trả lời.  

 

Cô cụp mắt, mở miệng nói: "Chúng ta cũng là bạn."  

 

"Vậy sao?"  

 

Cười khổ một tiếng, Lục Kiến Thành buông cô ra.  

 

Lúc này, các món ăn đều đã được bày lên.  

 

Rất nhanh sau đó, một bàn đồ ăn đều đã lên đủ.  

 

“Lâm Tiêu nói mấy ngày nay anh không ăn uống tử tế, nên ăn cơm trước đi.” Nam Khuê nói.  

 

Lục Kiến Thành bước đến, kéo ghế dựa ra.  

 

Anh còn không động đũa chứ đừng nói là ăn, anh mở một chai rượu trắng rồi lập tức cầm lấy uống.  

 

Nam Khuê bị dọa sợ, điên cuồng chạy tới cướp lấy ly rượu trên tay anh.  



Lục Kiến Thành giữ ly rượu rất chặt, khi Nam Khuê lấy được chiếc ly thì anh đã ngửa đầu uống được một phần ba. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK