Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây có phải là lý do tại sao cô trăm phương nghìn kế cự tuyệt anh, nhất quyết muốn trả lại vòng tay mà ông bà tặng cho cô không?

“Cho nên, đây là lý do em tự mình tới quán bar, sau đó gửi tin nhắn cho tôi, để tôi tự đến xem sao? Nam Khuê, em giỏi lắm, em giỏi lắm.” Lục Kiến Thành vừa nói vừa nghiến răng, anh vô cùng tức giận.

Nửa giờ trước, anh nhận được WeChat của cô, nội dung rất đơn giản, chỉ một câu.

“Tôi, tôi đang ở … quán bar.”

Lúc đó anh đang họp, cho nên đã mở tin nhắn thoại thành tin nhắn bình thường, nên đối với tin nhắn không đầu không đuôi này thấy rất nghi ngờ.

Nhưng anh cảm thấy nghi hoặc nên mới click vào nghe.

Khi phát hiện ra cô nói ra giọng nói này trong lúc say rượu, anh nhất thời rất lo lắng, lo lắng không biết cô làm sao về nhà được? Lo lắng rằng cô sẽ gặp nguy hiểm?

Anh còn chưa kịp kết thúc cuộc họp, liền trực tiếp lái xe tới đây.

Nhưng anh đã thấy gì?

Thấy được Chu Tiễn Nam ôm cô.

Cho nên, đây là mục đích của cô sao?

“Nam Khuê, sao em có thể làm vậy?” Hai mắt Lục Kiến Thành đỏ hoe nhìn cô, trong lòng càng thêm tức giận.

Càng không muốn thừa nhận đó là, anh cảm thấy cực kì ghen tuông.

Vào lúc đó, anh ta gần như phát điên, không nói một lời liền cướp lấy Nam Khuê từ tay Chu Tiễn Nam.

“Không, tôi không ……”

“Lục Kiến Thành, buông ra, anh buông tôi ra…”

Nam Khuê không muốn về với anh, cô kịch liệt phản kháng.

Bây giờ cô không muốn nhìn thấy anh chút nào, hơn nữa cô căn bản không biết sao Lục Kiến Thành lại xuất hiện ở đây?

Không phải anh đang đi tìm Phương Thanh Liên, không phải anh đang ở trên máy bay sao?

Nếu đã đi rồi thì còn chạy tới đây làm gì?

“Lục Kiến Thành, anh buông ra.”

Mặc cho Nam Khuê chống cự, Lục Kiến Thành vẫn ôm cô đi.

Cho đến khi bóng dáng hai người rời đi trước mắt, lẫn vào đám đông ồn ào, không còn thấy bóng dáng nữa, Đỗ Bằng mới lúng túng mở miệng: “Lão đại, sao lại vậy? Rõ ràng anh là người đến trước, sao lại để anh ta cướp người đi mất?”

Chu Tiễn Nam cảm thấy lồng ngực chua xót.

Tại sao ư?

Là bởi vì anh là chồng của Nam Khuê, còn anh ấy chỉ là một người bạn bình thường.

Chỉ cần lý do này là đủ rồi.

“Sau này cậu sẽ hiểu.” Chu Tiễn Nam nói.

Đặt Nam Khuê ở ghế sau, Lục Kiến Thành ngồi vào ghế lái, sau đó khóa chặt toàn bộ xe, hoàn toàn không cho Nam Khuê cơ hội chạy trốn.

Thực ra Nam Khuê cũng không còn sức để chạy nữa.

Vừa rồi là vì sợ hãi nên cô mới gượng dậy.

Khi xe nổ máy và mọi thứ yên tĩnh trở lại, chất cồn trong người lại một lần nữa lập tức chiếm lấy đầu óc cô.

Chẳng mấy chốc, cô lại choáng váng hết đầu.

Khi về đến nhà, Nam Khuê đã rất say.

Tuy nhiên, có một điều vẫn không thay đổi, cô vẫn kháng cự sự đụng chạm của Lục Kiến Thành.

Trên đường đi, Lục Kiến Thành nhận được một cuộc gọi từ Lâm Tiêu, cậu ấy đã kể cho anh nghe chi tiết những gì Nam Khuê đã trải qua trong quán bar.

Khi anh nghe nói cô bị vài người đàn ông vây hãm, đặc biệt nguy hiểm, anh hận không thể trực tiếp xé xác mấy tên đó ra làm từng mảnh.

Lập tức dặn dò Lâm Tiêu tìm người dạy dỗ mấy tên đó đàng hoàng.

Câu trả lời nhận được là: “Đã báo án rồi, những tên đó hiện bị giam giữ tại đồn cảnh sát.”

“Vậy thì theo hình phạt nặng nhất, có thể giam được bao lâu thì giam lại.” Lục Kiến Thành tức giận nói.

Đưa Nam Khuê về đến nhà, anh ngửi thấy mùi rượu khắp người cô liền đặt cô vào trong bồn tắm, sau đó xả nước ấm vào bồn.

Nghĩ đến cảnh cô tự mình chạy đến quán bar để uống rượu và suýt gặp nguy hiểm, anh liền giận sôi máu: “Nam Khuê, em thật là ngang ngạnh, còn dám một mình chạy đến quán bar, có nghĩ đến lúc gặp nguy hiểm thì làm thế nào không?”

Nam Khuê vẫn chưa tỉnh, cả người cứ mơ mơ màng màng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK