Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Lục Kiến Thành, anh làm tôi đau."  

 

Nam Khuê giãy dụa nhưng Lục Kiến Thành vẫn kéo cô sang một phòng khác.  

 

"Khuê Khuê, không phải như những gì em thấy đâu." Anh giải thích.  

 

"Vậy thì là thế nào?" Cô bình tĩnh hỏi.  

 

Một bên khác, trong phòng bệnh.  

 

Sau khi Lục Kiến Thành rời đi, Phương Thanh Liên càng kiêu ngạo hơn.  

 

Cô ta nâng cốc lên, ung dung uống một ngụm: "Đúng là vinh hạnh, đại minh tinh Lâm vậy mà lại tự hạ thấp bản thân đến thăm tôi."  

 

Lâm Niệm Sơ hừ lạnh: "Thăm cô? Phương Thanh Liên, da mặt cô cũng dày thật đấy, tôi chưa từng thấy người nào trơ trẽn như cô."  

 

"Vậy cô còn chạy đến chỗ tôi làm gì?"  

 

"Hỏi rất hay, hôm nay bản tiểu thư trong lúc rảnh rỗi cố ý đến xem tiện nhân làm mưa làm gió vui vẻ đến mức nào."  

 

"Lâm Niệm Sơ, quản tốt chuyện của mình đi, đây là chuyện của tôi và Kiến Thành, cô dựa vào đâu mà nhúng tay vào?" Sắc mặt Phương Thanh Liên trắng bệch.  

 

Cô ta bỏ cốc nước xuống, cầm cắt móng tay trên bàn lên.  

 

Bắt đầu chậm rãi chỉnh sửa móng tay của mình.  

 

Mặc dù rất rất hận nhưng cô ta vẫn cố gắng kiềm chế không để cho mình bộc phát.  

 

"Khuê Khuê là bạn thân tôi, chuyện của cô ấy chính là chuyện của tôi, cô bắt nạt cô ấy chính là đang bắt nạt Lâm Niệm Sơ tôi, Phương Thanh Liên, tôi khuyên cô nên thu cái vẻ ngoài làm bộ làm tịch lại đi, tôi nhìn không nuốt nổi."  

 

"Không phải Khuê Khuê sợ cô mà là cô ấy không nhẫn tâm đả kích cô, nhưng đó là vì cô ấy còn quyến luyến Lục Kiến Thành, cô cho rằng cô ấy sợ cô thật sao?"  

 

Phương Thanh Liên vẫn cắt móng tay như cũ.  

 

m thanh lanh lảnh vang lên, từng chiếc móng tay một rơi xuống.  

 

Nhìn móng tay rơi xuống, ánh mắt Phương Thanh Liên đột nhiên trở nên hung ác, trong đầu cũng bắt đầu xuất hiện một ý nghĩ tàn nhẫn.  

 

Được, Lâm Niệm Sơ, đại minh tinh Lâm.  

 

Cô ta cũng muốn xem nếu như khuôn mặt của người này bị hỏng rồi còn làm minh tinh kiểu gì.  

 

Không có cái danh minh tinh này bên ngoài, người này còn có thể kiêu ngạo trước mặt cô ta được sao?  

 

Nghĩ đến đây, lúc Phương Thanh Liên cắt móng tay cố ý cắt móng nhọn lên giống như một lưỡi kiếm.  

 

"Lâm Niệm Sơ, đừng có nâng tình chị em của hai người lên cao như vậy, nếu như lúc trước không phải do Nam Khuê thì tôi và Kiến Thành đã kết hôn sinh con rồi, cho dù là người thứ ba thì cũng không phải tôi."  

 

"Là Nam Khuê. Là cô ta không biết xấu hổ mà chen vào tình cảm của tôi và Kiến Thành, cô ta mới là tiểu tam, là người thứ ba chân chính."  

 

Lâm Niệm Sơ hoàn toàn bị chọc tức.  

 

Mặc dù cô ấy nói là phải đi cãi lại người phụ nữ xấu xa này.  

 

Nhưng bây giờ cô ấy không muốn dùng miệng nữa, tính kiên nhẫn của cô ấy hoàn toàn bị người này bào mòn.  

 

Bây giờ cô ấy chỉ muốn dùng tay.  

 

Có một số người rõ ràng là thiếu đánh.  

 

Đánh một trận sẽ ngoan ngoãn ngay.  

 

Lâm Niệm Sơ bước về phía trước, trực tiếp cầm cái cốc Phương Thanh Liên mới uống xong, trực tiếp đổ phần nước còn trong đó lên đỉnh đầu Phương Thanh Liên.  

 

Tóc cô ta lập tức ướt đẫm.  

 

Nước nóng cứ như vậy rơi từ tóc Phương Thanh Liên xuống chăn, chiếc chăn cô ta đang đắp lập tức ướt nhẹp.  



"A, nóng, nóng quá." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK