Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Quả nhiên, nghe nói như vậy, trên mặt Tư Mục cùng Niệm Khanh lập tức bày tỏ sự lưu luyến.  

 

Nhưng mà, Tư Mục nghe lời mẹ nói vẫn ngoan ngoãn buông đồ chơi trong tay xuống.  

 

Nhưng Niệm Khanh thì khác, cậu bé chạy đến trước mặt Nam Khuê, ôm lấy đùi cô, vừa xin xỏ vừa dỗ dành: “Mẹ, mẹ tốt nhất, con và anh sắp chuẩn bị xong rồi, mẹ để cho chúng con chơi một lát được không?”  

 

“Con cam đoan, chỉ cần chuẩn bị xong, con với anh lập tức ngoan ngoãn đi tắm rửa, tắm đến thơm ngào ngạt rồi bọn con ôm hôn mẹ có được không ạ?”  

 

Không thể không nói, Niệm Khanh là quỷ láu cá.  

 

Bình thường thì thích làm nũng hơn một chút.  

 

Cậu bé vừa làm nũng, trái tim Nam Khuê lập tức mềm nhũn, luyến tiếc.  

 

“Thật vậy sai?” Nam Khuê nhìn về phía Tư Mục Hỏi.  

 

Tiểu Tư Mục lập tức nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy mẹ, chỉ cần cho chúng con thêm hai mươi phút là được.”  

 

“Vậy được rồi, các con để ý kĩ thời gian, nhưng mà chúng mình đã nói trước, nhiều nhất chỉ có thể cho các con hai mươi phút thôi, nếu như thời gian đến các con còn chưa hoàn thành, vậy cũng phải dừng lại, ngày mai chúng ta tiếp tục.”  

 

“Vâng, cảm ơn mẹ.”  

 

Nói xong, Tiểu Tư Mục lập tức quay đầu nhìn Lục Kiến Thành: “Ba ơi, chúng ta mau để ý kĩ thời gian đi, mẹ đã nói là phải giữ lời đấy, nếu hai mươi phút không xong, buổi tối con ngủ không ngon, lúc nằm mơ cũng nghĩ đến.”  

 

Nam Khuê thành công bị lời này chọc cười.  

 

Thời gian lặng lẽ trôi.  

 

Còn có năm phút cuối cùng, Nam Khuê đứng dậy đi phòng tắm điều chỉnh nhiệt độ nước, lại sắp xếp đồ ngủ và khăn mặt hai người.  

 

Vì vậy, hai đứa trẻ có thể tắm ngay khi họ bước vào phòng tắm, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.  

 

Cũng đã muộn rồi nên Nam Khê hi vọng bọn chúng rửa ráy tắm giặt xong tranh thủ thời gian lên giường nghỉ ngơi.  

 

Lúc này, Tiểu Tư Mục và Tiểu Niệm Khanh vui vẻ chạy đến: “Mẹ, chúng con xong rồi, thật tuyệt, cảm ơn mẹ.”  

 

Sau đó hai đứa một trái một phải thơm môi.  

 

Lục Kiến Thành cũng vào, nhìn thấy dáng vẻ vui sướng của bọn chúng, khóe miệng anh cũng cong lên nụ cười thỏa mãn.  

 

Chỉ là đối với hành vi bọn chúng hở chút là hôn hít vợ mình, anh có cảm giác hơi ghen tuông và khó chịu.  

 

Chăm con trai cũng buồn đấy.  

 

Nếu là con gái chắc chắn sẽ không có loại phiền muộn này rồi, mà người được dính nhất định là anh.  

 

Lúc này được thơm cũng là anh.  

 

Xem ra, anh phải đặt chuyện sinh con gái vào danh sách chuyện quan trọng.  

 

Không gian trong phòng tắm cũng không chật, nhưng bốn người sau khi đứng vào thoáng cái đã thấy chật.  

 

Cho nên Nam Khuê phải vội kéo Lục Kiến Thành đi: “Chúng ta phải ra thôi, để các con nhanh chóng tắm rửa.”  

 

Ai ngờ, Lục Kiến Thành lại bất động.  

 

Cùng lúc đó, giọng của Tiểu Tư Mục và Tiểu Niệm Khanh đồng thanh nói: “Mẹ, bọn con muốn ba tắm rửa cùng.”  

 

Ba con?  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK