Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước đây khi chơi với đồng nghiệp, vì đa số là phụ nữ nên đều uống bia, tuy rằng có chút say nhưng đi ra ngoài gặp gió mạnh cũng tỉnh táo rất nhiều.  

 

Lúc nãy cô bị Quý Dạ Bạch dọa một trận, cô cũng đã tỉnh táo không ít.  

 

Nhưng sau đó cô lại bị ép uống một ly rượu nữa., mà ly rượu này khác các loại rượu kia, đây là ly rượu trắng nồng độ cao.  

 

Nuốt xuống bụng, cô liền cảm thấy rất cay và khó uống.  

 

Bây giờ cô cảm thấy đầu óc ngày càng nặng nề, toàn thân nóng ran và choáng váng, ý thức cũng càng ngày càng mơ hồ.  

 

Trong bụng như đang cuồn cuộn khó chịu, vừa nóng vừa khó chịu.  

 

Cố gắng chống cự, cô đi ra cửa khách sạn với một ý nghĩ duy nhất là về nhà.  

 

Ở đây rất nhiều loại người, cô phải nhanh chóng về nhà.  

 

Nếu không sẽ rất nguy hiểm.  

 

Nhưng cơ thể cô bây giờ quá khó chịu.  

 

Nam Khuê vẫn đang cố gắng kiên trì, nhưng đi được vài bước, cô liền hoa hết mắt, cả người như không còn chút sức lực nào.  

 

Cuối cùng, cô chỉ có thể bám vào một cây cột ở sảnh khách sạn và miễn cưỡng dựa vào đó.  

 

Lúc này Quý Dạ Bạch và trợ lý mới bước đến sảnh khách sạn, chuẩn bị rời đi.  

 

Trợ lý liếc mắt một cái đã thấy Nam Khuê, lập tức nói: "Tổng giám đốc Quý, cô gái đó hình như uống nhiều rồi, phu nhân muốn anh đến để ý cô gái kia, giờ chúng ta có nên đưa cô ấy đi một đoạn không?"  

 

Sở dĩ Quý Dạ Bạch ngoan ngoãn đến đây là vì mẹ anh đã yêu cầu trợ lý này đi theo và giám sát, muốn anh nhất định phải đến.  

 

“Cậu tốt bụng như vậy từ bao giờ thế, nếu cậu muốn giúp thì tự mình giúp đi, đừng nói với tôi.” Quý Dạ Bạch lạnh nhạt nói.  

 

Nói xong, anh bỏ đi, cũng không liếc mắt nhìn Nam Khuê lấy một cái.  

 

Trợ lý: "……"  

 

Nghỉ ngơi một chút, Nam Khuê lại bắt đầu bước ra ngoài.  

 

Cô cực kỳ chóng mặt nên bước đi cũng lảo đảo.  

 

Đột nhiên cô va phải Quý Dạ Bạch, Quý Dạ Bạch không ngờ cô lại đi đến trước mặt mình nên vô tình cũng đụng vào cô.  

 

"Thật ngại quá."  

 

Nam Khuê xin lỗi theo bản năng sau đó lại tiếp tục đi.  

 

Khi ra khỏi cửa, đáng lẽ cô phải dừng lại nhưng cô phát hiện hai chân không nghe theo đại não chỉ huy, cứ như vậy trực tiếp đi thẳng ra con đường trước khách sạn.  

 

Đột nhiên có một chiếc ô tô chạy tới, trợ lý hoảng sợ hô to: "Cẩn thận!"  

 

Nam Khuê chóng mặt đến mức không thể nhận ra, ở thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, Quý Dạ Bạch kéo lấy tay cô, kéo cô vào bên cạnh mình.  

 

Trợ lý cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.  

 

“Đi đường mà không nhìn đường, cô muốn chết rồi sao.” Dù sao cũng là bác sĩ, Quý Dạ Bạch không thể thấy chết mà không cứu.  

 

Sau khi kéo Nam Khuê về, anh ấy không nhịn được mà quát.  

 

Thấy cô say đến mất ý thức, anh dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn cô, hơn nữa ngửi thấy trên người cô toàn mùi rượu, ánh mắt anh ấy lại càng thêm ghét bỏ.  

 

Trợ lý nhìn kỹ ánh mắt của anh, suy nghĩ xem có nên nói hay không.  

 

Lúc này, Quý Dạ Bạch mở miệng, anh ấy chỉ vào Nam Khuê sau đó phân phó cho trợ lý: "Đưa cô ấy lên xe đi."  

 

“Hả?” Trợ lý có chút phản ứng không kịp.  

 

Quý Dạ Bạch lạnh lùng liếc nhìn: "Chẳng lẽ cậu để tôi đích thân đỡ một tên say rượu lên xe?"  

 

Lần này, cuối cùng trợ lý cũng có phản ứng, lập tức vui vẻ nói: "Tổng giám đốc Quý, dạ được, anh yên tâm, để tôi đỡ cô ấy lên xe."  



Nam Khuê mặc dù say nhưng dù sao cô cũng nhẹ cân, nên trợ lý đưa cô vào xe cũng không khó khăn gì. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK