Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Anh đã tan biến như một làn khói.     

 

“Sao có thể chứ? Kiến Thành, là anh mà, rõ ràng là anh, em đã nhìn thấy mà.”  

 

“Có phải anh vẫn còn đang trách em không, cho nên em vừa chạm vào anh liền rời đi."       

 

“Xin lỗi, Kiến Thành, em không có cách nào khác, em thật sự không có sự lựa chọn, anh tha thứ cho em được không?"        

 

Nam Khuê nhìn cái bàn trống rỗng trước mắt, điên cuồng lắc đầu, và rơi lệ.  

 

 

 

Nhưng dù thế nào đi nữa, phía trước cũng trống không.  

 

Kiến Thành của cô, căn bản không có ở đây.  

 

Chỉ là một ảo ảnh thôi.  

 

Chẳng qua là do cô quá nhung nhớ mà thôi.  

 

Quay trở về giường một lần nữa, Nam Khuê tắt đèn, đắp chăn và ép mình đi ngủ.  

 

Nhưng càng như vậy, cô lại càng khó ngủ.  

 

Chẳng biết qua bao lâu, tâm trạng của cô cuối cùng cũng bình tĩnh hơn rất nhiều.  

 

Nhưng vẫn không ngủ được.  

 

"Cục cưng à, mẹ xin lỗi, mẹ thật sự không ngủ được, nhưng con phải ngoan ngoãn, phải nghỉ ngơi đúng giờ đấy."  

 

Vì lo lắng cho đứa bé, nên Nam Khuê sờ bụng dưới, nhẹ nhàng thì thầm.  

 

Đột nhiên, cô cảm giác trong bụng mình hình như có chuyển động nhẹ.  

 

Chẳng lẽ là? Thai nhi đang động ư?  

 

Nghĩ đến khả năng này, Nam Khuê lập tức nín hơi, tinh thần tập trung cao độ, ngay cả hô hấp cũng trở nên thận trọng.  

 

Cô từ từ nhắm hai mắt lại và nghiêm túc cảm nhận.  

 

Bỗng, cô dường như thực sự cảm nhận được điều đó.  

 

Đứa bé tựa như một chú cá nhỏ đang nhẹ nhàng bơi trong bụng mẹ.  

 

Mặc dù còn yếu ớt, nhưng cô thực sự đã cảm nhận được.  

 

Cảm giác này lập tức khiến cô vô cùng hưng phấn.  

 

Cảm nhận thêm một hồi lâu, mãi cho đến khi các cục cưng im lặng, không động đậy nữa, thì Nam Khuê mới ngồi dậy.  

 

Cô lôi sổ ghi chép của mình ra, không thể chờ đợi mà viết ngay.  

 

"Kiến Thành, hôm nay là ngày * tháng *, tâm trạng của em hiện vô cùng phức tạp. Em rất vui mừng và kích động khi biết nhà họ Lâm đã đầu tư, giúp công ty giải quyết được khủng hoảng, tâm huyết của ông nội cuối cùng cũng được cứu vãn rồi, anh cũng không cần phải phiền não nữa."  

 

"Nhưng mà, trong lòng em lại rất mất mát. Bởi vì em biết rằng điều này có nghĩa là anh sẽ kết hôn với một người phụ nữ khác, xin lỗi anh, em đã không còn cơ hội mặc cho anh xem chiếc váy cưới mà anh đặt may cho em nữa rồi."  

 

"Hôm nay xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn, bụng em đột nhiên đau, cứ tưởng đứa bé xảy ra chuyện, em vô cùng lo lắng. Nhưng đến ban đêm, em lại cảm nhận được thai nhi cử động, anh biết không? Em cảm thấy rất rõ ràng, thật sự rất rõ ràng chúng động đậy trong bụng của em."  

 

"Sinh mệnh thực sự rất kỳ diệu, đây là lần đầu tiên bảo bảo cử động, em rất vui, còn đặc biệt ghi chép lại nữa. Bởi vì em sợ thời gian qua lâu, lỡ như một ngày nào đó anh đột nhiên hỏi, em còn có thể trả lời anh."  



"Được rồi, ngủ ngon, chúc anh mơ đẹp, cũng hy vọng em không mất ngủ nữa, có thể sớm chìm vào giấc ngủ." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK