Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ngay sau khi đóng gói, điện thoại của cô đổ chuông.  

 

Là một cuộc điện thoại xa lạ, vừa mới bắt máy, đầu bên kia đã phát ra một giọng nói ác mộng: "Là tôi, Phương Thanh Liên.”  

 

Quả thật là cô ta.  

 

Cái tên này đã biến mất trong cuộc sống của cô trong một thời gian dài.  

 

Lâu đến nỗi nếu không có ai nhắc tới, cô thậm chí đã quên mất.  

 

Lại xuất hiện, Nam Khuê thậm chí có chút không kịp phản ứng.  

 

Không phải cô ta ra nước ngoài rồi sao?  

 

Sao cô ta  lại đột nhiên liên lạc với cô?  

 

"Tôi nghĩ, giữa chúng ta không cần phải nói chuyện." Lạnh lùng nói xong, Nam Khuê chuẩn bị cúp điện thoại.  

 

Bên kia, giọng Phương Thanh Liên lại háo hức truyền đến: "Cô không muốn biết bây giờ tôi đang ở đâu sao?”  

 

Lời này vừa nói ra, trong lòng Nam Khuê ngay lập tức có dự cảm không tốt.  

 

"Thứ nhất, tôi không muốn biết; Thứ hai, tôi không quan tâm bất cứ gì về cô.”  

 

Phương Thanh Liên cười lạnh: "Cô sẽ cảm thấy hứng thú, nếu tôi nói, bây giờ tôi đã về nước, hơn nữa còn là Kiến Thành tự mình đón tôi về nước thì sao?”  

 

"Không có khả năng." Nam Khuê không chút suy nghĩ đã phủ định.  

 

Anh từng hứa trước mặt cô, sẽ đưa Phương Thanh Liên ra nước ngoài, vĩnh viễn cắt đứt liên lạc với cô ta, hai người chỉ là người xa lạ, sẽ không có bất kỳ liên lạc nào nữa.  

 

Anh đã hứa.  

 

Không, không thể.  

 

Nam Khuê hết lần này đến lần khác tự nhủ, nhất định là quỷ kế của Phương Thanh Liên, là cô ta đang châm ngòi ly gián.  

 

Thế nhưng, cô phát hiện căn bản không thuyết phục được chính mình.  

 

"Tôi biết cô không muốn tin, nếu tôi là cô, tôi cũng không muốn tin, nhưng Nam Khuê, đây là sự thật, cô phải đối mặt."  

 

"Cô có biết Kiến Thành Thâm ở nước ngoài mấy ngày đó, là ai ở cùng anh ấy không? Là tôi, tất cả đều là tôi, tôi đã ở bên anh ấy.”  

 

"Đừng nói nữa." Nam Khuê ném điện thoại xuống, hoàn toàn không muốn nghe tiếp nữa.  

 

Trái tim cô, bây giờ khó chịu như bị một con dao cắt.  

 

Quá nhiều chuyện, bỗng nhiên liên tiếp xông vào trong đầu cô, làm cho cô đau đầu muốn nứt ra.  

 

Bên kia điện thoại, Phương Thanh Liên lại cười sảng khoái.  

 

Cô ta muốn nói, cô ta vẫn cứ muốn nói.  

 

Cô ta chính là muốn làm cho Nam Khuê đau khổ.  

 

Chỉ có Nam Khuê đau khổ, cô mới có thể vui vẻ, mới có thể hạnh phúc.  

 

"Nam Khuê, cô nam quả nữ, ngày ngày đêm đêm, cô cũng không muốn biết giữa tôi và Kiến Thành đã xảy ra chuyện gì sao?"  

 

"A, đúng rồi, cô còn chưa biết, tối hôm đó, giọng nói phụ nữ kia chính là tôi, tôi đoán, Kiến Thành nhất định vẫn luôn gạt cô, cho đến bây giờ cô cũng không biết."  

 

"Đừng nói nữa, tôi bảo cô đừng nói nữa." Nam Khuê gào thét.  

 

Ngực cô, giống như bị người khác đào một vết thương, đau đến hít thở không nổi.  

 

"Vì sao không cho tôi nói, tôi lại càng muốn nói." Phương Thanh Liên nhe răng trợn mắt cười qua điện thoại: "Còn về chân tôi, Kiến Thành đã giúp tôi tìm được bác sĩ đầu ngành, chờ sau khi phẫu thuật, tôi lập tức có thể đứng lên rồi.”  



"Đến lúc đó, tôi sẽ xinh đẹp đứng bên cạnh anh ấy, đủ để xứng đôi với anh ấy, tôi không còn là một người què nữa, cũng sẽ được lấy lại tình yêu của anh ấy dành cho tôi. Nam Khuê, nói cho cùng, từ đầu đến cuối cô chỉ là thế thân của tôi mà thôi." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK