Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhắm mắt lại, anh ấy thậm chí có thể nhìn thấy bóng dáng nhỏ nhắn của cô đang đi qua đi lại trong nhà, quá rõ ràng và quen thuộc.  

 

“Khuê Khuê, dù sao thì, tôi đã gặp em quá muộn.”  

 

“Em biết không, nếu như thực sự có kiếp sau, tôi muốn là người đầu tiên gặp em, tốt nhất là lúc em vừa sinh ra, tôi đã biết em rồi.”  

 

Vậy thì, anh ấy chắc chắn sẽ bảo vệ cô được an toàn.  

 

Sẽ không để bất kì người đàn ông nào cướp mất cô.  

 

Còn kiếp này đã định sẵn là không có duyên phận rồi.  

 

Đợi mười mấy phút, hai đứa trẻ đều đã bú sữa và đi ngủ rồi.  

 

Nam Khuê cúi người và hôn lên má của hai đứa trẻ, trong lòng cô cảm thấy thật dịu dàng.  

 

“Các con yêu, các con ở nhà ngủ ngoan nha! Cha tỉnh rồi, mẹ phải đi gặp cha đây!”  

 

“Đợi cha hồi phục hoàn toàn rồi, nhất định sẽ đến gặp các con ngay, sau đó cha sẽ đón chúng ta về nhà.”  

 

Trước khi đi, Nam Khuê đã chụp một vài bức ảnh dễ thương của hai con.  

 

Cô muốn lúc tới bệnh viện sẽ cho Lục Kiến Thành xem ảnh, rồi giãi bày tâm tư.  

 

Lúc chụp ảnh, cô lại chăm chú nhìn hai bé con một cách kỹ càng, Nam Khuê càng cảm thấy hai bé con này rất giống Lục Kiến Thành.  

 

Đặc biệt là lông mày và mắt, còn cả mũi nữa, thật là như được tạc cùng một khuôn với Lục Kiến Thành.  

 

Thu dọn xong mọi thứ, Nam Khuê đi xuống dưới tầng: “Tiễn Nam, chúng ta đi thôi!”  

 

 

 

Hai người vai kề vai đi ra ngoài cửa.  

 

Nhưng chính vào thời khắc bóng hình của Nam Khuê sắp đi ra ngoài, Chu Tiễn Nam đột nhiên đưa tay ra nắm lấy cổ tay của Nam Khuê.  

 

Miệng anh ấy phát ra giọng nói vô cùng trầm ấp: “Khuê Khuê, đợi đã!”  

 

“Làm sao vậy?”  

 

Chu Tiễn Nam quay đầu lại nhìn cô, đôi mắt màu đen có chút ửng đỏ.  

 

Sau một hồi do dự, anh ấy lấy hết dũng khí mở lời: “Có thể đây là lần cuối cùng rồi, sau này em sẽ chính thức là thiếu phu nhân nhà họ Lục, hoàn toàn, triệt để trở thành người của cậu ấy rồi.”  

 

“Thế nên, trước khi rời đi có thể cho tôi ôm cô một cái không?”  

 

Những lời này không chỉ là đề nghị mà nó còn có một vài hàm ý hèn mọn.  

 

Nam Khuê nghe xong, trong lòng cảm có cảm giác rất khó tả.  

 

“Ừm!” Cô gật đầu.  

 

Trong chốc lát, Chu Tiễn Nam đã ôm chặt cô vào lòng.  

 

Anh ấy ngửi mùi hương của cô.  

 

Lắng nghe hơi thở và nhịp đập trái tim của cô.  

 

Trái tim của anh ấy đã yên bình như thế.  

 

Đương nhiên, vẫn còn có một phần hạnh phục và vui sướng không thể nói ra.  



Chỉ là, phần hạnh phúc này quá ngắn ngủi. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK