Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bây giờ chúng ta đi thì vẫn còn cơ hội rất lớn.”  

 

Nam Khuê vẫn tiếp túc ăn sáng như cũ, gương mặt bình tĩnh không có một chút biến động nào.  

 

Cô không nói chuyện.  

 

Không khóc.  

 

Cũng không làm loạn.  

 

Bởi vì đây là hôn lễ ở trên đảo, thế nên hôn lễ cũng được tuân theo phong tục ở đây.  

 

Trang phục cưới là trang phục truyền thống của trung quốc, chú rể là áo khoác dài màu đỏ, cô dâu đội mũ phượng và khăn quàng vai, nhìn vô cùng long trọng.  

 

Giờ phút này, Cố Mạc Hàn đang đưa theo đoàn rước dâu đến đón Chu Hiểu Tinh.  

 

Trong phòng, Chu Hiểu Tinh đã sớm trang điểm xong rồi.  

 

Gương mặt trắng mịn được ánh nến chiếu sáng khiến cho làn da lại càng trở nên trắng hồng hơn, nhìn cô ta giống như một cô gái mười bảy tuổi, thanh tú xinh đẹp.  

 

Cô ta mím môi, nhẹ nhàng mỉm cười, gương mặt đầy vẻ e thẹn.  

 

Mẹ Chu lại mặt mày không nỡ mà nhìn cô ta: “Con gái ngoan, hôm nay con đã chính thức gả cho người ta rồi, con cuối cùng cũng được như ý nguyện rồi, mẹ thật sự vui mừng cho con.”  

 

“Mẹ, cảm ơn mẹ, nếu như không có mẹ thì con đã không có được ngày hôm nay rồi.”  

 

Lúc này, bên ngoài truyền đến giọng nói thúc dục của bà mối: “Đội khăn trùm đầu lên đi, mau đội khăn trùm đầu lên, chú rể sắp đến đón dâu rồi.”  

 

Mẹ Chu mặt mày đẫm nước mắt, không nỡ mà đội khăn trùm đầu lên cho Chu Hiểu Tinh.  

 

Một bên khác, chiếc sân nhỏ của Nam Khuê đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa giòn giã.  

 

“Chắc là shipper đến đấy, Trần Tranh, anh mau ra xem đi.”  

 

“Vâng.”  

 

Sau khi nhận chuyển phát nhanh, Trần Tranh liền cung kính đưa nó cho Nam Khuê.  

 

Nam Khuê nhận lấy, không nói lời nào, cô chỉ nhìn qua một cái rồi lặng lẽ quay người đi lên lầu.  

 

Trần Tranh lo lắng cho cô nên liền đi theo cô lên lầu.  

 

Trước khi vào phòng, Nam Khuê nhìn anh ta: “Yên tâm đi, tôi rất ổn, tôi sẽ không làm chuyện gì dại dột đâu. Nếu như không yên tâm thì anh cứ ở bên ngoài chờ tôi đi, một tiếng sau tôi sẽ ra ngoài.”  

 

“Vâng, thiếu phu nhân, vậy tôi sẽ ở ngoài này đợi cô.”  

 

Đặt bưu kiện xuống, Nam Khuê bắt đầu ngồi vào bàn trang điểm.  

 

Kẻ mày, tô son, chải đầu, đeo phụ kiện.  

 

Mỗi một bước, cô đều làm rất chuyên tâm, rất khéo léo.  

 

Cuối cùng, sau khi tất cả đã xong xuôi rồi, cô ngắm nhìn bản thân trong gương, rồi từ từ mỉm cười.  

 

Sau đó, cô mở hộp bưu kiện ra, lấy quần áo ở bên trong đó ra rồi đặt chúng ngay ngắn lên giường.  

 

Nhìn chiếc váy cưới màu đỏ tinh xảo trên giường, Nam Khuê khẽ nở nụ cười.  

 

Ngón tay của cô nhẹ nhàng lướt qua những đóa hoa và phượng hoàng ở trên đó, từng đường kim mũi chỉ của những hình này đều được thêu thủ công bằng tay, mất rất nhiều thời gian.  

 

Mà bộ lễ phục này, chính là bộ lễ phục mà ngày trước Lục Kiến Thành đã đặt may cho cô ở tiệm đồ cưới .  

 

Ba ngày trước, sau khi cô gửi tin nhắn đó cho Cố Mạc Hàn, cô liền gọi điện thoại cho Lâm Tiêu, bảo cậu ấy gửi cấp tốc bộ đồ này đến cho cô.  

 

Thời điểm vừa vặn đúng lúc, không sớm cũng không muộn.  

 

Bộ lễ phục này thật sự quá tuyệt đẹp, mọi đường nét của nó đều tinh xảo đến mức khiến cho người ta phải khen ngợi không ngớt.  

 

Đây từng là tâm ý của anh, là minh chứng cho tình yêu của anh.  

 

Mà hôm nay, cũng sẽ là lần đầu tiên cô mặc bộ lễ phục này lên người.  

 

Dù sao cũng là hôn lễ của anh, cô làm sao có thể vắng mặt được chứ?  

 

Cô sẽ đi.  

 

Đương nhiên sẽ đi.  

 

Hơn nữa cô còn nhất định phải mặc bộ lễ phục đẹp nhất, trang điểm một cách xinh đẹp nhất, xuất hiện một cách lộng lẫy nhất.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK