Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Ly hôn là ai chủ động đề cập đến? Em hay cậu ấy?” Nam Khuê cẩn thận hỏi.  

 

Phụ nữ nếu đề nghị ly hôn, hơn phân nửa là muốn được cứu vớt lại, dỗ dành một chút là tốt rồi.  

 

Nếu đàn ông chủ động đề nghị ly hôn, tình hình đó sẽ khác, hơn phân nửa chính là hạ quyết tâm.  

 

Ngừng nức nở, Lâm Tư Vũ trả lời: "em đề cập đến, nhưng em chỉ tùy tiện nói, em chỉ là muốn anh ta chịu thua, dỗ dành em một chút, em cũng không phải thật sự muốn ly hôn.”  

 

"Kết quả anh ta  không chút nghĩ ngợi đã đồng ý, nhất định là anh ta đã sớm muốn ly hôn với em rồi, nếu không sao có thể đồng ý dứt khoát như vậy chứ?"  

 

Càng nói Lâm Tư Vũ càng cảm thấy đau lòng.  

 

Nam Khuê vỗ vỗ tay cô ấy, kiên nhẫn khuyên nhủ: "chị thấy dáng vẻ vừa rồi của Phong Hàng không thật sự muốn ly hôn với em đâu, hình như cũng rất tức giận, giống như em vậy, có lẽ lúc đó cậu ấy cũng tức giận nên mới đồng ý, em không nên để ở trong lòng.”  

 

"Hôn nhân và tình yêu không giống nhau, gặp phải vấn đề nhất định phải đi giải quyết, đi sửa chữa. Chị và anh trai em đã từng có quá nhiều hiểu lầm không có giải thích, cho nên mới bỏ lỡ năm năm này.”  

 

"Nghe chị, lát nữa trở về hai người phải nói chuyện với nhau, hãy nói hết những lời nói trong lòng cho đối phương nghe."  

 

Lâm Tư Vũ vẫn rất đau lòng, giở tính đại tiểu thư: "Em mới không thèm, anh ta là trai thẳng, chỉ biết đối nghịch với em, cũng sẽ không dỗ dành em chút nào.”  

 

“Nói không chừng hôm nay sẽ xảy ra!”  

 

"Làm sao có thể, mới một ngày anh ta sẽ thông suốt?" Lâm Tư Vũ không tin.  

 

Đúng lúc này, cửa phòng riêng bị đẩy ra.  

 

Lục Kiến Thành và Phong Hàng cùng nhau đi vào.  

 

Nhìn thấy Lâm Tư Vũ, Phong Hàng trực tiếp đi tới, giọng nói vô cùng nhẹ nhàng: "Tôi đến đón em về nhà!”  

 

 

 

"Không phải tôi đã nói anh đừng tới rồi sao? Tôi sẽ tự mình lái xe về." Lâm Tư Vũ cố tình phớt lờ anh, làm bộ không muốn nói chuyện với anh.  

 

Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của cô, Phong Hàng lập tức nói: "Em uống rượu say không thể lái xe được. Hơn nữa, đưa vợ về nhà cũng chẳng phải chuyện kinh thiên địa nghĩa gì, phải không nào?  

 

"Vợ gì chứ? Vừa nãy chẳng phải anh muốn ly hôn với tôi sao? Anh xem tôi thành kiểu vợ gì thế?"  

 

"Chỉ là phút bốc đồng thôi, chúng ta về nhà trước đi, đừng để anh trai và chị dâu cười vào mặt. Hơn nữa, em có biết trưa nay anh trai dẫn anh đi ăn ở đâu không?"  

 

"Ở đâu?"  

 

"Nhà hàng dành cho các cặp đôi!"  

 

Quả nhiên, khi nghe thấy lời này, Lâm Tư Vũ liền kinh ngạc nhìn anh: "Hai người đều là đàn ông mà lại đi đến đó, không biết xấu hổ là gì sao."  

 

"Hết cách rồi, hôm nay là ngày anh trai và chị dâu đi lĩnh chứng, vốn dĩ chỉ muốn dành riêng thế giới cho hai người, thế mà em lại mang chị dâu đi mất, anh trai tiếc rẻ chỗ đó nên mới kêu anh tới thử món."  

 

Hai người đã nói rõ với nhau như vậy, cơn tức giận của Lâm Tư Vũ cũng tiêu đi không ít.  

 

Quay người lại, cô nhìn Nam Khuê: "Thực xin lỗi chị dâu, đã làm phiền anh và chị rồi."  

 

"Không sao đâu, nếu em đã hết giận rồi, vậy thì cùng về nhà với Phong Hàng trò chuyện vui vẻ, giải tỏa hiểu lầm giữa nhau đi."  



"Vâng, vậy tụi em đi trước nhé. Tạm biệt." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK