Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lâm Tư Vũ cười nói: “Cháu đã nhận dì Vân Thư làm mẹ nuôi rồi, vậy ông nói xem ai là anh trai của cháu?”  

 

Lâm Duy Đống nghe thấy thế, vội vàng kích động mà gật đầu: “Được, được, được, tốt quá rồi!”  

 

Như thế thì tâm nguyện cuối cùng của ông ấy cũng đã được hoàn thành rồi.  

 

Sau lễ cưới ngày hôm nay, cho dù ông ấy có chết thì cũng không còn gì tiếc nuối nữa.  

 

Trong hội trường, Nam Khuê nhìn thấy Lục Kiến Thành vẫn còn chậm trễ chưa đến, thế nên sốt ruột gọi cho anh.  

 

Nhưng Nam Khuê không gọi được, lúc đang định đứng dậy tìm anh.  

 

Bỗng nhiên, khúc nhạc kết hôn vang lên.  

 

Ngay sau đó, cánh cửa nặng trịch đó được mở ra.  

 

Lâm Tư Vũ khoác tay Lâm Duy Đống và Lục Kiến Thành, từ từ đi theo thảm đỏ, tiến về phía chú rể đang đứng đằng kia.  

 

Nhìn thấy cảnh này, ngay lập tức khóe mắt của Nam Khuê rưng rưng.  

 

Bởi vì cô biết, chuyện này có ý nghĩa gì.  

 

Lâm Tư Vũ dám dùng hình thức này để khoác tay Kiến Thành trong hôn lễ, đã nói lên một chuyện rằng, cô ấy đã thật sự đã từ bỏ.  

 

Đồng thời, cô ấy cũng cắt hết mọi con đường, sẽ không chừa cho mình chút suy nghĩ nào nữa.  

 

Lúc này, một người nhân viên đi đến chỗ Nam Khuê, tự tay đưa cho Nam Khuê một phong thư.  

 

Trên phong thư có mấy chữ được viết to và rõ ràng: “Chị dâu thân mến!”  

 

Nam Khuê mở ra, bên trên có viết mấy dòng chữ thanh tú: “Chị dâu, hãy cho phép em gọi chị như thế, từ hôm nay trở đi, chị và anh trai chính là người thân của em, người nhà của em.”  

 

“Cảnh tượng này, là món quà cảm ơn lớn nhất mà em dành cho chị. Em hy vọng chị và anh trai có thể luôn hạnh phúc, sống đến bạc đầu.”  

 

Lúc ngẩng đầu lên lại, Nam Khuê nhìn thấy Lâm Tư Vũ đang rưng rưng nước mắt.  

 

Cô biết, cô đại tiểu thư bốc đồng của nhà họ Lâm đã lớn rồi, cũng đã trưởng thành rồi.  

 

Hơn nữa cũng buông bỏ mọi chuyện rồi!  

 

“Tư Vũ, cảm ơn em!”  

 

Buổi lễ kết hôn diễn ra rất thuận lợi,sau khi nghi thức kết thúc là đến phần mời rượu.  

 

Lâm Tư Vũ vẫn mỉm cười một cách hào phóng, rực rỡ và dịu dàng.  

 

Mãi đến khi có một tiếng hét lên truyền đến từ đằng sau: “Không ổn rồi, mau lên, Lâm lão gia ngất rồi!”  

 

 

Lương Hiền

 

Trong nháy mắt, Lâm Tư Vũ lập tức ném hoa cầm trong tay xuống, điên cuồng chạy đi.  

 

Thế nhưng, có thể do quá vội vàng, chạy quá nhanh, cộng với váy cưới quá dài, cô ấy đã dẫm lên váy.        

 

Lúc này, Phong Hàng đỡ lấy cô ấy, giọng đầy chu đáo vang lên bên tai: "Đừng vội, tôi giúp em."        

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK