Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Vậy có gì mà ảnh hưởng không tốt, sau này sớm muộn gì chúng nó cũng sẽ quen, hơn nữa, ba yêu mẹ, mẹ yêu ba, chuyên gia giáo dục cũng nói, ba mẹ yêu thương mới là bầu không khí gia đình có lợi nhất cho sự phát triển của con cái.”  

 

“Nhanh, hôn anh một cái.”  

 

Mặt Nam Khuê vẫn đỏ lên.  

 

Nhưng màu đỏ này, Lục Kiến Thành lại cảm thấy vô cùng động lòng người, vô cùng quyến rũ.  

 

Năm năm, Khuê Khuê đã sinh cho anh hai em bé, nhưng vẫn còn nhút nhát như vậy.  

 

Nhưng chính sự thẹn thùng xấu hổ nhỏ bé này của cô làm cho anh say đắm điên cuồng.  

 

Tuy nhiên, mặc dù thẹn thùng, nhưng nhìn thấy sự chờ mong trong mắt Lục Kiến Thành, Nam Khuê vẫn tiến lại gần, nhanh chóng hôn nhẹ lên má anh.  

 

Tuy rằng rất nhanh, nhưng Lục Kiến Thành đã cảm nhận được xúc cảm mềm mại kia, cho nên vô cùng mãn nguyện.  

 

Hôn xong, Nam Khuê lập tức chuẩn bị ra ngoài mua đồ ăn.  

 

Nhưng mà lúc này, Tiểu Tư Mục và Tiểu Niệm Khanh đột nhiên nhanh chóng chạy tới.  

 

Hai anh em còn đồng tâm hiệp lực kéo Lục Kiến Thành ra, chen lách vào trước mặt Nam Khuê, sau đó chỉ vào khuôn mặt phấn nộn của mình, đồng thanh mở miệng.  

 

“Mẹ ơi, Tư Mục cũng muốn mẹ hôn.”  

 

“Mẹ ơi, Niệm Khanh cũng muốn mẹ hôn.”  

 

Nam Khuê tươi cười dịu dàng nhìn bọn chúng, trong lòng càng ngọt ngào như mật.  

 

Có vẻ như hai đứa con bé bỏng của cô đang ghen tị.  

 

Đối với hai đứa bé muốn hôn, Nam Khuê đương nhiên là vô cùng hào phóng.  

 

Cô không hề do dự, khom người xuống, lập tức in một nụ hôn trên mặt hai bảo bối.  

 

Tiểu Tư Mục và Tiểu Niệm Khanh đồng thời nở nụ cười mỹ mãn.  

 

Lục Kiến Thành đứng ở một bên trong lòng cảm xúc lẫn lộn.  

 

Nhận ra hai đứa con trai thật là tốt!  

 

Thế nhưng, nhận ra hai đứa con trai ghen tuông với anh, còn cướp vợ với anh, hình như cũng không tuyệt cho lắm!  

 

Nghĩ đến những ngày sau này còn phải muốn với các con mình, anh lập tức cảm thấy có chút đau đầu.  

 

Mấy đứa nhóc thúi, lớn nhanh lên một chút, lớn rồi thì đi tìm bà xã riêng của mình đi.  

 

Đỡ phải cứ luôn chiếm vợ của anh.  

 

Sau khi Nam Khuê ra khỏi cửa, Lục Kiến Thành tiếp tục dẫn hai đứa nhỏ chơi trò chơi.  

 

Mua thức ăn xong, Nam Khuê lại bận rộn trong bếp.  

 

Nghe tiếng cười nói vui vẻ truyền đến từ trong phòng khách, cô bỗng nhiên cảm thấy cuộc sống tràn đầy màu sắc để hướng về, ngay cả nấu cơm trong phòng bếp cũng không mệt mỏi chút nào.  

 

Một tiếng sau, bốn món ăn và một chén canh đã được đưa lên bàn.  

 

“Kiến Thành, ăn cơm.”  

 

“Tư Mục, Niệm Khanh, mau đi rửa tay, ăn cơm.”  

 

Nam Khuê vừa hô, Lục Kiến Thành lập tức đi vào toilet.  

 

Vốn là định giúp bọn chúng rửa tay, kết quả Tư Mục đã thuần thục mở vòi nước, hứng được một chậu nước.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK