Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Vừa nói dứt lời.  

 

Bỗng nhiên trên môi anh có cái gì đó rất mềm mại chạm vào.  

 

Sau đó, Cố Mạc Hàn nắm chặt tay, đứng đơ người ra.  

 

Đầu óc anh trở nên trống rỗng, thậm chí ngay cả hơi thở cũng trở nên gấp gáp.  

 

Anh lại không thể khống chế được nhịp tim của mình.  

 

Đôi môi của cô thực sự rất mềm.  

 

Giống như kẹo bông gòn vậy.  

 

Vì được gió biển thổi qua, còn mang theo sự mát mẻ.  

 

Nhưng sự mềm mại nhanh chóng biến mất.  

 

Đợi đến lúc Cố Mạc Hàn phản ứng lại, cô đã rời đi, một mình đi về phía trước.  

 

Nụ hôn như chuồn chuồn chạm nước vừa rồi, giống như chỉ là một giấc mơ, một ảo giác.  

 

Nếu không phải khoảnh khắc đó quá thật, Cố Mạc Hàn thậm chí sẽ nghĩ rằng mình đã nhầm lẫn.  

 

Buổi tối ăn cơm xong, hai người họ lại đi ra bờ biển.  

 

Vì trời đã tối nên nếu không nhìn kĩ thì hoàn toàn không thể nhìn rõ người trước mắt, vì thế Nam Khuê cảm thấy thoải mái hơn nhiều.  

 

Gió buổi đêm rất mát mẻ.  

 

Thổi vào người cảm giác cũng vô cùng thoải mái.  

 

Nam Khuê đang đi dạo trên bờ biển, như một cô bé vậy.  

 

Nếu như không phải là nhìn từ chính diện nhìn thấy cô với cái bụng to, thì hoàn toàn không thể tưởng tượng được cô là một phụ nữ đang mang thai. .  

 

Chơi mệt rồi, cô đi tới bên cạnh Cố Mạc Hàn: “Cố Mạc Hàn, em khát rồi, em muốn uống nước.”  

 

Tóc bị gió thổi rối lên, cô cũng chạy tới chỗ anh.  

 

“Cố Mạc Hàn, tóc em bị rối rồi, anh giúp em buộc tóc lại đi.”  

 

“Cố Mạc Hàn, mau tới đây, ở đây có nhiều vỏ ốc rất đẹp, em không thể ngồi xổm xuống được, anh giúp em nhặt một ít mang về đi.”  

 

“Cố Mạc Hàn, chân em mỏi, chân em đau, lát nữa anh có thể bế em về không?”  

 

“Cố Mạc Hàn, em mệt rồi, em muốn đi ngủ, anh nhớ bế em lên giường như lần trước nhé!”  

 

Tóm lại, đêm hôm đó, Cố Mạc Hàn chỉ có một cảm giác.  

 

‘Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.’  

 

Chính là cô luôn tìm đủ mọi cách để gọi tên anh.  

 

Dễ thương, làm nũng, đáng thương.  

 

Nhưng cho dù là kiểu nào, đều khiến anh không có cách nào từ chối.  

 

Thậm chí lần đầu tiên, anh cảm thấy tên của mình thật đẹp, thật dễ nghe, giống như giai điệu đẹp nhất trên thế giới.  

 

Có thể là chơi mệt rồi nên Nam Khuê thực sự rất nhanh đã đi vào giấc ngủ.  

 

Tỉnh dậy đã là ngày thứ ba rồi.  

 

Thời gian trôi thật nhanh, điều đó cũng có nghĩa là anh sắp phải rời đi.  



Giao ước ba ngày của bọn họ, cũng sắp hết hạn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK