Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Thực xin lỗi Mạc Hàn, thật sự xin lỗi."  

 

Chu Hiểu Tinh khóc nước mắt giàn dụa, gần như trở thành một người mau nước mắt.  

 

Cố Mạc Hàn ngực càng nghẹn không nói được một câu nào.  

 

Thấy anh trầm mặc, Chu Hiểu Tinh càng lo lắng hơn.  

 

"Mạc Hàn, anh đang tức giận sao?"  

 

"Anh nói chuyện được không? Làm ơn, đừng phớt lờ em.”  

 

Cố Mạc Hàn run rẩy mở miệng: "Anh..."  

 

Nhưng vừa nói được một chữ, anh lại không thể tiếp tục.  

 

Lúc này, Chu Hiểu Tinh đẩy anh ra, cô ta vừa lau nước mắt trên mặt, vừa miễn cưỡng cười: "Mạc Hàn, anh đi đi! ”  

 

"Em yêu anh, cho nên em càng không muốn cưỡng ép anh."  

 

"Nếu như anh thật lòng thích Nam Khuê, vậy em buông tay thành toàn chơi các người, hơn nữa bây giờ..."  

 

Dừng một chút, cô ta cố gắng mỉm cười, nghẹn ngào nói: "Bây giờ đứa bé đã mất, rất tốt, cuối cùng chúng ta không còn chút ràng buộc nào nữa. ”  

 

"Anh không cần phải băn khoăn gì với em nữa, em đồng ý chia tay, cũng đồng ý hủy hôn ước."  

 

Chu Hiểu Tinh cắn môi, cố gắng làm cho mình cười: "Mạc Hàn, em yêu anh, cho nên, em chúc anh hạnh phúc.”  

 

Cố Mạc Hàn nhìn Chu Hiểu Tinh đang suy yếu, lại cố gắng nặn ra một nụ cười, trong lòng quả thực vô cùng áy náy.  

 

Môi nhích nhích, anh vừa định mở miệng nói chuyện.  

 

Lúc này, cửa phòng bệnh bị đẩy ra.  

 

Bác sĩ mặc áo blouse trắng bước vào.  

 

Kiểm tra tình trạng, mọi thứ vẫn tốt.  

 

Mẹ Chu thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay sau đó, bà ta hỏi: "Đúng rồi bác sĩ, con gái tôi còn trẻ, nếu muốn mang thai lần nữa, có phải cần tĩnh dưỡng một chút hay không, khoảng bao lâu thì tốt.”  

 

"Cái này..."  

 

Bác sĩ đột nhiên ngây ngẩn cả người, đồng thời lộ vẻ khó xử.  

 

"Bác sĩ, có chuyện gì vậy? Không sao đâu, anh có chuyện gì muốn nói  thì cứ nói thẳng. ”  

 

"Nếu các vị đều là người nhà bệnh nhân, vậy tôi sẽ nói thẳng, căn cứ vào đánh giá của chúng tôi về tình trạng sức khỏe của cô Chu, cô ấy có thể..."  

 

“Rất khó thụ thai nữa!”  

 

Trong vài từ cuối cùng, bác sĩ nói cực kỳ chậm chạp.  

 

"Cái gì?" Chu Hiểu Tinh mở to hai mắt, quả thực không thể tin.  

 

"Bác sĩ..." Hai mắt cô ta rưng rưng rơi lệ, đau khổ, kêu rên: "Anh lừa tôi đúng không? Không phải chỉ là bị sẩy thai thôi sao? Làm sao tôi không bao giờ mang thai được nữa, không thể làm mẹ nữa? ”  

 

"Anh nhầm rồi, nhất định là anh nhầm lẫn, tôi cầu xin anh kiểm tra lại cho tôi một lần nữa đi."  

 

 

 

Chu Hiểu Tinh khóc đến đau thắt tim gan kéo quần áo bác sĩ.  

 

"Tôi cầu xin bác sĩ, tôi vẫn còn trẻ như vậy, tôi không thể không có con!"  

 

Mặc dù các bác sĩ rất đau lòng, nhưng cũng chỉ có thể thở dài và lắc đầu: "Xin lỗi, cái này trước mắt chúng tôi không có cách nào."   

 

"Nhưng khuyên cô vẫn nên duy trì tâm trạng tốt, nhất định phải lạc quan đối mặt, trong y học không có chuyện trăm phần trăm, chẩn đoán trước mắt của chúng tôi cũng chỉ là tỷ lệ mang thai rất thấp, cũng không phải hoàn toàn không có xác suất."  

 

"Có lẽ, nói không chừng sẽ có cơ hội."  

 

Nhưng mọi người đều biết rằng những lời này chỉ là an ủi.  



Chu Hiểu Tinh vẫn lắc đầu như cũ, thế nào cũng không thể tin thứ mình nghe thấy: "Bác sĩ, thật sự không có cách nào sao?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK