Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Kết quả, khi anh đi đến bên cạnh giường lại phát hiện chỉ có mỗi Tư Mặc và Niệm Khanh, còn Khuê Khuê cơ bản không có trên giường.  

 

Hai đứa trẻ, chân của đứa này gác lên bụng của đứa kia, chân của đứa còn lại thì đã đá bay chăn ra ngoài rồi.  

 

Lo lắng sợ bọn trẻ bị ốm, Lục Kiến Thành liền vội vã đắp lại chăn cho chúng.  

 

Rồi sau đó mới đứng dậy đi tìm Nam Khuê.  

 

Cuối cùng, Lục Kiến Thành nhìn thấy bóng hình quen thuộc và xinh đẹp bên ngoài ban công.  

 

Cầm theo chiếc chăn mỏng, anh đi tới nhẹ nhàng khoác lên cho Nam Khuê, đồng thời cũng ôm chầm lấy cô từ phía sau: “Gió đêm tuy dễ chịu, nhưng vẫn khá lạnh, em ăn mặc phong phanh quá, đừng để bị cảm đấy!”  

 

“Anh về rồi?” Giọng nói của Nam Khuê có thể nói là rất hòa nhã.  

 

“Xin lỗi bà xã, anh vừa mới đi uống rượu cùng Ti Yến, cậu ấy say ghê quá.” Lục Kiến Thành chủ động nói rõ đầu đuôi ngọn nguồn.  

 

‘Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.’  

 

“Em biết.” Nam Khuê gật đầu: “Anh ta là bạn của anh, hai người từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, em biết em không thể vì quan hệ giữa em và Niệm Niệm mà yêu cầu anh cắt đứt quan hệ với Hoắc Ti Yến được.”  

 

“Điều này không công bằng với anh, thế nên nhìn từ góc độ đồng cảm, anh cũng không thể yêu cầu em nói địa chỉ của Niệm Niệm cho anh ta biết, chúng ta hãy hiểu cho nhau, được chứ?”  

 

“Được, cảm ơn bà xã.”  

 

Lúc vào trong, Lục Kiến Thành bế Nam Khuê đi về phòng ngủ.  

 

Sau một tuần làm việc liên tục, không dễ gì mới đến thời gian nghỉ ngơi.  

 

Vốn dĩ một nhà bốn người tính đi tới khu vui chơi để chơi.  

 

Kết quả đến lúc đó Lục Kiến Thành lại có việc phải đi công tác, Vân Thư hình như cũng bị cảm rồi.  

 

Thế là Nam Khuê chỉ đành một mình đưa tiểu Tư Mặc và tiểu Niệm Khanh đi khu vui chơi chơi.  

 

Lúc vừa mới bước vào khu vui chơi, bởi vì nhan sắc của hai cậu nhóc, Nam Khuê dắt tay hai cậu bé, cả quãng đường nhận được rất nhiều sự chú ý của người qua đường.  

 

Thậm chí lúc đi qua cô còn có thể nghe thấy người bên cạnh đang khen ngợi bọn họ.  

 

“Woa, nhìn kìa nhìn kìa, hai cậu nhóc đẹp trai quá đi!”  

 

“Trời ơi, đã là sinh đôi rồi còn đẹp cả đôi nữa, khiến người khác ngưỡng mộ quá đi mà!”  

 

“Sinh đôi? Anh thấy hai cậu bé không giống nhau lắm!”  

 

“Aiya, tuy rằng không quá giống nhau, những nhìn nhiều khía cạnh vẫn khá giống nhau mà, hơn nữa động tác của hai cậu bé rất đồng bộ, quần áo cũng giống hệt nhau, em dám cá đây nhất định là anh em sinh đôi.”  

 

Có thể đó là một đôi tiểu tình nhân, hai người họ nói được một lúc thì liền đánh cược với nhau luôn.  

 

Đột nhiên, cô gái kia cầm theo hai cây kem đi tới rồi ngồi xổm xuống trước mặt Niệm Khanh và Tư Mặc, cô gái mỉm cười đáng yêu: “Hi, hai tiểu soái ca, chị mời các em ăn kem nhé, có được không?”  

 

Hai bạn nhỏ đồng thời quay người lại nhìn về phía Nam Khuê.  



Cô gái vội vã nhìn về phía Nam Khuê giải thích: “Chào chị, thật ngại quá, có chút đường đột rồi, cái đó, em chỉ là muốn hỏi hai cậu bé này là anh em sinh đôi đúng không ạ?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK