Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cô nói gì?” Quý Dạ Bạch mở to mắt, hoàn toàn không tin.

Nam Khuê bình tĩnh đáp: “Những gì tôi nói đều là sự thật, nếu viện trưởng Quý không tin thì có tự tìm mẹ anh để hỏi.”

“Còn nữa, tôi không phải là cô gái muốn câu rùa vàng như viện trưởng Quý nói, cũng không muốn để anh chú ý gì đó, những lần gặp trước đều là ngoài ý muốn, nếu anh không tin thì tôi cũng hết cách.”

“Cô ở phòng bao nhìn tôi chằm chằm một lúc, cô cảm thấy tôi sẽ tin những chuyện này là ngoài ý muốn sao?” Quý Dạ Bạch cười lạnh.

Nam Khuê nhếch môi cười nhạt.

Sau đó cô giải thích: “Lần ở phòng bao đó là lỗi của tôi, vì hôm đó đèn quá tối nên tôi nhìn viện trưởng Quý thành bạn trai tôi, dáng người của hai người có chút giống nhau, dáng vẻ lúc uống rượu cũng giống nên tôi mới nhìn thêm mấy lần.”

“Nói vớ vẩn.” Quý Dạ Bạch lớn tiếng nói, đột nhiên thẹn quá hóa giận, có chút không khống chế được tâm trạng của mình.

“Viện trưởng Quý, tôi nói lại lần nữa, ngài thật sự hiểu lầm rồi, tôi có bạn trai, tôi rất thích anh ấy, còn về anh, tuy rằng anh là người đàn ông trong mộng của rất nhiều cô gái trong bệnh viện nhưng thật xin lỗi, tôi không có suy nghĩ gì khác với anh.”

“Dì tặng trang sức cho tôi, tất cả đều ở đây, anh có thể tìm dì để kiểm tra đối chiếu.”

Nói xong Nam Khuê đẩy cửa rời đi.

Một văn phòng to như vậy chỉ còn một mình Quý Dạ Bạch ngồi.

Ngồi được mười phút, anh ấy mới cảm thấy chuyện mình vừa nghe đươc là sự thật.

Hiểu lầm?

Vậy mà cô lại nói tất cả đều là hiểu lầm?

Sao có thể như vậy chứ?

Đúng là nực cười, Quý Dạ Bạch anh mà cũng sẽ trở thành thế thân của người khác, giống với người khác sao?

Nói không tức giận là giả.

Cuối cùng cô chối bỏ một cách sạch sẽ, còn anh ấy lại thành người tự cho mình là đúng.

Ánh mắt anh ấy nhìn hộp trang sức, cuối cùng anh ấy gọi điện thoại cho mẹ mình.

“Alo, con trai…”

“Mẹ tặng Nam Khuê trang sức?” Quý Dạ Bạch trực tiếp vào vấn đề chính.

“Đúng vậy, thế nào? Người mẹ già này của con có phải rất thông minh không?”

Quý Dạ Bạch nhíu mày, vô cùng đau đầu nói: “Mẹ, con đã nói mẹ ở nhà vui chơi thỏa thích đi, không có việc gì có thể đi dạo phố mua sắm, vì sao lại nhúng tay vào việc này chứ? Mẹ có biết hôm nay con tự tạo trò cười không, người ta có bạn trai rồi, căn bản không có chút hứng thú nào với con, mẹ đừng có ghép đôi loạn nữa.”

“Có bạn trai rồi?” Người phụ nữ kia không tin nói: “Sao có thể chứ? Con trai, mẹ đã tìm hiểu rồi, con bé không có bạn trai.”

“Dù sao cũng chỉ là cô gái nhỏ, có thể có chút ngại ngùng nên mới cố ý nói như vậy để con thấy khó mà lui, càng như vậy thì con càng phải biết nắm lấy cơ hội mà bắt lấy trái tim người ta.”

Quý Dạ Bạch thở dài, anh ấy và mẹ mình đúng là không thể nói chuyện được.

“Bỏ đi, tóm lại sau này mẹ đừng xen vào chuyện của con nữa, tự con có thể xử lí tốt.”

Quý Dạ Bạch tức giận cúp máy.

Trong đầu anh ấy đột nhiên hiện lên lời ban nãy của Nam Khuê: “Tôi đã có bạn trai, tôi rất thích anh ấy, còn anh, tôi không có suy nghĩ gì khác.”

Quý Dạ Bạch đứng dậy đi tìm Nam Khuê.

Lúc đến cổng bệnh viện thì thấy Nam Khuê, anh ấy đang định lên tiếng đã thấy cô chạy nhanh ra ngoài.

Anh ấy nhanh chóng thấy Nam Khuê lên một chiếc xe.

Quý Dạ Bạch tất nhiên biết hãng xe kia, đây là hãng xe có số lượng giới hạn toàn thế giới.

Ha…

Quý Dạ Bạch lạnh lùng cười.

Anh ấy xoay người đi, vẻ mặt lạnh lùng không chút độ ấm.

Anh ấy là thế thân?

Hay lắm, anh ấy đã có hứng thú với chuyện này rồi.

Lúc Nam Khuê lên xe, Lục Kiến Thành đang nhìn máy tính.

Anh ngồi ghế sau, hai chân thon dài vắt chéo, hai cúc trên cùng của áo somi trắng được mở ra để lộ xương quai xanh gợi cảm.

Từ góc độ của Nam Khuê nhìn sang vô cùng đẹp.

Khó trách mọi người nói người đàn ông đẹp trai nhất khi chăm chỉ làm việc, đúng là không sai chút nào.

Bây giờ Lục Kiến Thành đẹp trai đến muốn bùng nổ.

Rất đẹp rất đẹp trai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK