Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nói rồi, như để chứng minh điều gì đó, Cố Ngôn Bân liền lấy điện thoại ra, mở bức ảnh ông và Nam Thu Ngữ chụp chung với nhau ra, sau đó giải thích: “Người trong ảnh chính là cha.”  

 

“Nhưng sau vụ nổ đó, mặt cha đã bị biến dạng, trở thành hình dạng như thế này.”  

 

“Quả thực là thay đổi rất nhiều, nhưng cha chính là cha của con!”  

 

Sau khi nói hết tất cả những điều này, Cố Ngôn Bân đã rơi nước mắt.  

 

Ông ấy rơi nước mắt, vẻ mặt vô cùng xúc động.  

 

Những giọt nước mắt của Nam Khuê cũng đã rơi xuống.  

 

Trong phút chốc, cả hai người đều bật khóc.  

 

Lúc này, cuối cùng cô cũng chắc chắn rằng người trước mặt mình thực sự là cha cô.  

 

“Cha”  

 

Gọi một tiếng “Cha” thật lớn, Nam Khuê xúc động chạy tới.  

 

Cố Ngôn Bân cũng ôm lấy cô.  

 

Cảnh tượng cha và con gái xa cách hơn hai mươi năm, cuối cùng trong thời khắc này đã có thể nhận lại nhau.  

 

“Cha, thực sự là cha sao?”  

 

“Cha, mấy năm nay con vẫn luôn tìm cha, con còn tưởng cha đã chết rồi, thật tốt, ông trời vẫn có thể để cha sống sót xuất hiện trước mặt con.”  

 

Vì quá vui mừng, nên những lời nói của Nam Khuê cũng bắt đầu lộn xộn.  

 

Nhưng có một điều chắc chắn.  

 

Cô rất vui, thực sự rất vui.  

 

Hồi nhỏ, cô luôn ngưỡng mộ người khác vì họ có cha, ngưỡng mộ vì họ được cha nhấc bổng lên cao.  

 

Ngưỡng mộ người khác được cha mua cho đầm công chúa, ngưỡng mộ họ được cha cưng chiều.  

 

Và thời khắc này, cô cuối cùng cũng không cần phải ngưỡng mộ người khác nữa rồi.  

 

Mặc dù là phải chờ đợi hơn hai mươi năm, nhưng cô vẫn rất hạnh phúc.  

 

“Xin lỗi con gái của cha, là cha đã bỏ lỡ mất thời gian trưởng thành của con.”  

 

“Cha xin lỗi con, cũng xin lỗi mẹ con, tới bây giờ mới biết tới sự tồn tại của con.”  

 

Cố Ngôn Bân xoa đầu cô, giọng nói nghẹn ngào.  

 

Nam Khuê đã không còn quan tâm tới những điều này nữa.  

 

Lúc này, vòng tay ấm áp của cha chính là câu trả lời tuyệt vời nhất.  

 

Lúc buông tay, Cố Ngôn Bân đã lau nước mắt cho Nam Khuê giống như mọi người cha khác.  

 

Nam Khuê cảm thấy trong lòng ấm áp, nhưng cũng vô cùng tủi thân.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK