Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhưng lúc phát hiện hai tay mình lạnh buốt, Lục Kiến Thành lập tức thu tay về điên cuồng chà xát.  

 

Sau đó lại bỏ tay vào trước ngực sưởi ấm.  

 

Mãi cho đến khi hai tay có độ ấm, anh mới nhìn về phía "Nam Khuê", dịu dàng nói.  

 

"Khuê Khuê, anh biết em thích ấm áp, cho nên anh đã cố ý ủ ấm hai tay, như vậy em sẽ không ghét bỏ tay anh lạnh nữa."  

 

"Em yên tâm, anh sẽ không làm em lạnh."  

 

"Nếu như em muốn xinh đẹp, anh nhất định sẽ hoàn thành tâm nguyện của em, yên tâm, Khuê Khuê của anh nhất định đẹp nhất."  

 

Tay của anh tinh tế vuốt ve khuôn mặt của "Nam Khuê".  

 

Giống như sờ thế nào cũng không đủ.  

 

Lúc trước anh luôn cảm thấy cả đời rất dài.  

 

Nhưng bây giờ anh cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh.  

 

Đời này kiếp này, có khả năng đây là lần cuối anh tận mắt thấy cô, tự tay cảm nhận cô, cho dù đau đớn nhưng anh vẫn biết cô tồn tại.  

 

Khuê Khuê có khả năng sẽ chỉ còn là kí ức trong thế giới của anh, chỉ là một hình ảnh.  

 

Cũng không còn là một người còn sống.  

 

Nghĩ đến đây, trái tim Lục Kiến Thành đau đến mức muốn vỡ nát.  

 

Cho dù đau đến đâu, lần này anh nhất định phải buông tay.  

 

Khuê Khuê của anh muốn xinh đẹp!  

 

Vậy anh nhất định phải hoàn thành.  

 

Mười giờ sáng, thợ trang điểm đến.  

 

Là một người Chu Tiễn Nam đã nhờ tìm được.  

 

Là một vị mỹ nữ tóc dài tung bay, cô ấy mang theo một hộp dụng cụ, bàn tay mảnh khảnh trang điểm vô cùng đẹp.  

 

Lần này Lục Kiến Thành rất yên tâm.  

 

Sau khi trang điểm xong, Lục Kiến Thành đi vào nhìn, Khuê Khuê của anh càng xinh đẹp hơn.  

 

Nhưng thứ duy nhất không phù hợp chính là bộ quần áo cô đang mặc.  

 

"Đổi quần áo màu đỏ đi, lúc trước Khuê Khuê thích mặc nhất là váy đỏ dài, nói là màu này tươi đẹp như ánh nắng, tràn đầy hi vọng, cũng sẽ tôn lên làn da trắng của cô ấy." Đột nhiên Lục Kiến Thành nói.  

 

Nghe đề nghị của anh, Chu Tiễn Nam giật mình.  

 

Ánh mắt cũng hiện lên chút bối rối thoáng qua.  

 

 

 

Chỉ có điều, phản xạ của anh ấy rất nhanh, lập tức che đậy.  

 

Tốc độ nhanh đến mức, ngay cả Lục Kiến Thành cũng không nhận ra.  

 

“Anh có thích bộ quần áo nào không?” Bình tĩnh lại, Chu Tiễn Nam hỏi.  



Lục Kiến Thành gật đầu: “Có, chuẩn bị được đưa đến rồi.” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK