Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truyền dịch xong, ngay lúc y tá rút kim tiêm.  

 

Chu Tiễn Nam nhanh chóng cởi áo khoác dài của mình ra, phủ lên người Nam Khuê, sau đó kéo mũ áo khoác đội lên và cài cúc áo cho cô.  

 

Lúc nào cũng vậy, toàn thân đều được che kín, không cho gió lọt vào.  

 

“Tiễn Nam, anh đang muốn bọc tôi thành cái bánh chưng sao?” Nam Khuê hỏi.  

 

Chu Tiễn Nam lại xoay người, trực tiếp bế Nam Khuê đang bị quấn lên, rồi đi về phía thang máy và bãi đỗ xe dưới tầng hầm.  

 

"Tiễn Nam, không cần, tôi có thể tự đi."  

 

"Cơ thể của em vẫn còn yếu, vừa rồi còn ngất xỉu, để em tự đi một mình, tôi không yên tâm."  

 

Chu Tiễn Nam rất kiên trì, quả quyết ôm cô vào trong xe, để cô ngồi xuống mới yên tâm.  

 

Khi cả hai đến nơi thì đã là bốn năm giờ sáng.  

 

‘Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.’  

 

Ngay lúc Nam Khuê vừa đẩy cửa ra, đã ngửi thấy mùi hương nồng đậm của canh gà.  

 

"Dì ơi, sao nửa đêm lại nấu canh gà vậy?"  

 

Nam Khuê đang thắc mắc thì Chu Tiễn Nam giải thích nói: "Bác sĩ bảo em phải ở cữ 42 ngày, trong khoảng thời gian này, tôi nhất định phải để em có thời gian ở cữ tốt, để tránh sau này mắc bệnh hậu sản."  

 

“Đồng thời tuân thủ nghiêm ngặt dựa theo thực đơn, điều dưỡng cơ thể thật tốt.”  

 

"Là tôi đã nhờ dì hầm canh gà, ngon lắm, nhịn cả đêm, chắc hẳn em cũng đói bụng rồi, uống một ít rồi hãy đi ngủ."  

 

Nam Khuê gật đầu: "Được."  

 

Vừa bước đến bên bàn ăn, dì đã chuẩn bị sẵn canh gà cho cô.  

 

Bên trong canh gà có rất nhiều nguyên liệu ăn kèm, nhìn thôi đã muốn ăn, hơn nữa lại còn rất thơm.  

 

Không chỉ vậy, trên bàn ăn còn có rất nhiều đồ ăn bổ dưỡng.  

 

"Cảm ơn anh, Tiễn Nam, ngoại trừ cảm ơn, tôi không biết phải nói gì nữa."  

 

"Khuê Khuê, tôi không cần em cảm ơn, tôi chỉ hy vọng em có một cơ thể tốt và khỏe mạnh."  

 

Cơm nước xong xuôi, Nam Khuê lập tức lên tầng.  

 

Dì vẫn luôn trông coi em bé ở trong phòng, khi Nam Khuê đến xem, hai đứa bé đang ngủ rất ngon lành trên giường.  

 

Đôi môi anh đào nhỏ mím chặt, hai tay để ​​bên ngoài chăn, đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn và mũm mĩm, chỉ cần nhìn thôi đã cảm thấy rất đáng yêu.  

 

Nhất là lớp da dễ bong tróc kia, nói giống trứng gà bóc quả thực không khoa trương chút nào.  

 

Nam Khuê đứng nhìn, chỉ thấy trái tim mình như tan chảy.  

 

Những ngày này, mỗi khi nhìn thấy bọn trẻ, Nam Khuê đều cảm thấy vô cùng may mắn.  

 

May mắn vì dù ông trời để cô gặp nhiều trắc trở, nhận nhiều tội lỗi như vậy, nhưng vẫn cho hai đứa bé này được bình an.  

 

Chỉ dựa vào điểm ấy, cô đã muốn cảm tạ ông trời đã hậu đãi mình.  

 

Hai đứa bé đều rất ngoan, mấy ngày nay cứ ăn xong rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn.  



Không nhiễu chút nào. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK