Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tuy rằng đã sớm nói với bản thân không cần phải nhớ đến người đàn ông kia nhưng bóng dáng anh vẫn ở trong đầu cô quay đi quay lại, chạy tới chạy lui.  

 

Cô không muốn suy nghĩ, cô chỉ muốn đi ngủ một giấc thật ngon.  

 

Mà cồn là lựa chọn tốt nhất.  

 

Uống đi, uống say là tốt nhất.  

 

Cuối cùng Lâm Niệm Sơ và Nam Khuê được người khác đỡ về khách sạn.  

 

Lúc đi hai người đều vui vẻ, lúc về lại say khướt.  

 

Cũng may người đại diện của Lâm Niệm Sơ gọi đến đúng lúc, sau khi chị Đồng nhận được điện thoại đã lập tức gọi mấy người đến đỡ hai người về.  

 

Vì sợ hình ảnh Lâm Niệm Sơ say rượu bị người khác chụp được nên chị Đồng đã luôn chờ ở cửa khách sạn.  

 

Đột nhiên một chiếc xe màu đen sang trọng dừng lại trước của khách sạn.  

 

Hoắc Ti Yến và Lục Kiến Thành gần như cùng nhau bước xuống xe, hai người đàn ông điển trai như nhau, hai đôi chân dài thẳng tắp, khí chất của ai cũng không thể coi thường được, hai người đều vô cùng nổi bật.  

 

Lúc đầu chị Đồng chỉ chú ý xem xe của Lâm Niệm Sơ đã đến hay chưa nên không để ý.  

 

Đột nhiên chị ấy nhìn lướt thấy Hoắc Ti Yến.  

 

Trái tim chị lập tức điên cuồng đập mạnh.  

 

Tổng giám đốc Hoắc?  

 

Sao ngài ấy lại đến đây?  

 

Lại còn vô cùng đúng lúc, đến đúng lúc Niệm Niệm uống say, vận may này đúng là số một.  

 

Thân là một người đại diện, Nguyễn Đồng vẫn biết chút sơ qua về chuyện của Lâm Niệm Sơ và Hoắc Ti Yến.  

 

Nhưng chị ấy không ngờ được rằng mình còn chưa chờ được Niệm Niệm đã chờ được Hoắc Ti Yến, đúng là gặp quỷ rồi.  

 

Nguyễn Đồng vẫn chưa nghĩ được cách nên đối phó như thế nào nên trực tiếp đi qua đó.  

 

Chỉ muốn thoát được một kiếp trước mắt.  

 

Lần trước khi Niệm Niệm uống say quay về, Hoắc Ti Yến đã dặn chị rất rõ: Sau này đừng để Niệm Niệm uống nhiều rượu như vậy.  

 

Lần này thì hay rồi, hai người uống đến mềm nhũn người.  

 

Xong, xong.  

 

Bây giờ trong lòng Nguyễn Đồng vô cùng hoảng loạn.  

 

Chị chỉ cầu mong Hoắc Ti Yến không phát hiện ra mình.  

 

Đúng lúc này, giọng Hoắc Ti Yến truyền đến từ phía sau: "Chị Đồng? Sao chị lại ở đây? Niệm Niệm về chưa?"  

 

"À, chuyện là Niệm Niệm vẫn còn quay phim, có lẽ tối muộn cô ấy mới về, tổng giám đốc Hoắc, sao anh lại ở đây?" Nguyễn Đồng lập tức cười nói.  

 

Hoắc Ti Yến gật đầu: "Cô ấy ở phòng nào, mang tôi đến đó."  

 

Nguyễn Đồng do dự một chút rồi nói: "Tổng giám đốc Hoắc, có lẽ hôm nay không tiện lắm, bạn thân của Niệm Niệm đến tìm cô ấy, hai cô ấy ở chung một phòng."  

 

Hoắc Ti Yến nhíu mày, nhìn về phía Lục Kiến Thành.  

 

Lục Kiến Thành tiến lên nói: "Đưa tôi lên lấy hành lí, tôi và Nam Khuê sẽ thuê phòng khác."  

 

"Ôi, tổng giám đốc Hoắc, chuyện này..." Nguyễn Đồng cười nói: "Nếu không có sự đồng ý của Niệm Niệm và cô Nam Khuê mà đã tự quyết định, nếu như hai người họ biết thì..."  

 

"Tôi biết giải thích như thế nào." Lục Kiến Thành nói.  

 

Bây giờ trong lòng Nguyễn Đồng đang không ngừng chửi bậy.  



Hôm nay chị ấy ra ngoài không xem ngày hoàng đạo sao, hết gặp chuyện khó giải quyết lại còn gặp một Đại Phật ở đây nữa. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK