Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cậu chỉ cần mẹ và em trai là đủ.  

 

Nhưng, suy cho cùng thì đó cũng là một cuộc hành trình vượt đại dương, khó khăn vất vả lắm mới tìm được cha, nhưng lại không nhận ra nhau, bạn nhỏ Lục Tư Mặc vẫn rất đau lòng.  

 

Vành mắt đỏ ửng, cậu bé bước xuống ghế sô pha và đi ra ngoài cửa.  

 

Nhưng mà, làm sao Lục Kiến Thành có thể để cậu đi.  

 

Đuổi theo kịp, Lục Kiến Thành ôm cậu bé lên, sau đó hỏi: “Bạn nhỏ, cháu còn câu hỏi nào muốn hỏi nữa không?”  

 

“Không có.” Lục Tư Mặc có chút ủ rũ.  

 

“Được, vậy đến phiên cháu trả lời câu hỏi của chú. Cháu tên gì? Mẹ cháu là ai?”  

 

Bạn nhỏ Lục Tư Mặc lập tức đẩy anh ra một cách đầy tủi thân: “Chú hỏi cũng vô dụng, dù sao cũng không liên quan đến chú.”  

 

“Làm sao lại không có liên quan?”  

 

“Dù sao thì chú buông cháu ra, cháu phải đi rồi.”  

 

Giãy giụa xong, bạn nhỏ Lục Tư Mặc đi ra ngoài.  

 

Đột nhiên, cậu lại nhìn thấy bức ảnh trên tay Lục Kiến Thành.  

 

Không bức ảnh nào khác, chính là bức ảnh cậu cho Lâm Tiêu xem ở phòng khách dưới lầu, phía trên là ảnh chụp chung của mẹ và cậu.  

 

Tức giận chạy đến trước mặt Lục Kiến Thành, bạn nhỏ Lục Tư Mặc vô cùng nghiêm túc nói: “Đó là ảnh của cháu, trả ảnh cho cháu.”  

 

“Không được, người trên bức ảnh này là vợ chú, chú không thể đưa nó cho cháu.” Lục Kiến Thành từ chối thẳng thừng.  

 

Bạn nhỏ Lục Tư Mặc lập tức khó chịu.  

 

Cậu bé siết chặt nắm đấm, tức giận hét lên với Lục Kiến Thành: “Dựa vào cái gì, người trong ảnh là mẹ cháu, đó là ảnh chụp chung của cháu và mẹ, chú phải trả cho cháu.”  

 

Ầm một tiếng, lời này giống như bom nổ dưới nước và bùng nổ dữ dội trong đầu Lục Kiến Thành ngay lập tức.  

 

Đứa trẻ này đã nói cái gì?  

 

Mẹ sao?  

 

Nó nói Khuê Khuê là mẹ nó?  

 

Điều đó có nghĩa là: Khuê Khuê vẫn còn sống, hơn nữa còn sinh con cho anh.   

 

Mà đứa bé trước mặt này, chính là đứa con Khuê Khuê sinh cho anh ư?  

 

Nhanh chóng sắp xếp lại mạch suy nghĩ, Lục Kiến Thành lập tức ôm Lục Tư Mặc lên, nghiêm túc hỏi lại một lần nữa: “Cháu nhắc lại một lần nữa, người trong ảnh là gì của cháu?”  

 

“Mẹ cháu.”  

 

Dù sao nói cũng đã nói rồi, bạn nhỏ Lục Tư Mặc dứt khoát thoải mái thừa nhận.  

 

Trái tim Lục Kiến Thành đã kích động đến mức không thể diễn tả bằng lời, song, anh vẫn cố nén sự điên cuồng, bởi vì anh vẫn còn có những lời quan trọng hơn muốn hỏi.  

 

“Vậy con thì sao? Con tên gì? Mấy tuổi rồi?”  

 

“Con tên Lục Tư Mặc con năm nay năm tuổi.”  

 

Năm tuổi?  

 

Hoàn toàn chính xác.  

 

Trái tim của Lục Kiến thành càng lúc càng điên cuồng.  

 

Hít sâu một hơi, anh cố gắng để cho mình bình tĩnh lại.  

 

Tuy nhiên, tất cả những cố gắng ấy hết thảy đều vô ích.  

 

Năm năm rồi, anh đã dằn vặt suốt năm năm và cũng đã giày vò suốt năm năm.  

 

Anh luôn cho rằng Khuê Khuê đã rời bỏ thế giới này, cũng luôn cho rằng cuộc đời của mình đã nhìn thấy điểm cuối, không còn bất cứ mong đợi và bất ngờ nào nữa.  



Chính vào lúc anh tuyệt vọng nhất thì đột nhiên, ông trời lại dành cho anh một bất ngờ lớn lao. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK