Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nam Khuê suy nghĩ rồi nói: "Vậy được, chúng ta ăn trước, nếu anh ấy đã có nhiệm vụ thì chúng ta cũng không cần khiến anh ấy cảm thấy áp lực, chúng ta ăn trước anh ấy sẽ yên tâm hơn, nếu như cứ chờ anh ấy thì có thể sẽ càng khiến anh ấy lo hơn."  

 

"Được."  

 

Ăn cơm xong, Đông Họa ở bên cạnh cắm nến cho Nam Khuê cầu nguyện, sau đó cô cắt bánh gato.  

 

Ăn xong bánh gato, Niệm Khanh và Tư Mặc được dì Chu đón về nhà.  

 

Nam Khuê cảm thấy kì lạ: "Họa Họa, có phải cậu có lời muốn nói với mình không? Sao lại cứ thần thần bí bí thế?"  

 

Đông Họa gật đầu: "Khuê Khuê, không phải mình mà là anh Chu."  

 

Cô ấy nhìn đồng hồ: "Anh Chu chắc sắp đến rồi, chúng ta kiên nhẫn chờ một lúc."  

 

Vừa dứt lời, cửa phòng đã bị ai đó đẩy ra.  

 

Chu Tiễn Nam và Lâm Tiêu cùng đi vào.  

 

Thấy hai người họ đi cùng nhau, Nam Khuê cảm thấy vô cùng bất ngờ.  

 

"Tiễn Nam, anh và Lâm Tiêu có chuyện gì vậy?" Sao lại cùng nhau đến thế nay.  

 

Nhưng Nam Khuê còn chưa nói hết thì Chu Tiễn Nam đã cắt lời cô.  

 

"Khuê Khuê, chúng tôi tìm được Lục Kiến Thành rồi!"  

 

 

 

Một tiếng ầm vang lên trong đầu cô, lời Chu Tiễn Nam như một quả bom nổ tung trong đầu Nam Khuê.  

 

Giọng nói cô run rẩy, cơ thể như cứng lại, cô nói: "Anh nói cái gì?"  

 

Dứt lời mắt cô đã đỏ bừng.  

 

Toàn thân cũng không khống chế được mà run rẩy.  

 

Lâm Tiêu nhìn Nam Khuê, vô cùng khẳng định, nghiêm túc lặp lại lần nữa: "Thiếu phu nhân, là thật, chúng tôi tìm được tổng giám đốc Lục rồi!"  

 

"Anh ấy..."  

 

"Anh ấy ở đâu?"  

 

Vì quá kích động, cũn vì quá hưng phấn mà Nam Khuê cố gắng mấy lần mới có thể nói xong câu.  

 

"Lâm Tiêu, mau, mau dẫn tôi đi gặp anh ấy."  

 

"Tôi muốn gặp anh ấy."  

 

Giọng Nam Khuê như khàn đi khi nói câu này.  

 

Vì quá kích động nên người cô không ngừng run rẩy.  

 

Đông Họa nắm lấy tay cô: "Khuê Khuê, cậu bình tĩnh một chút, cậu yên tâm đi, đã tìm được tổng giám đốc Lục rồi, sẽ không mất dấu nữa."  

 

"Cậu đừng gấp, chúng ta có thể lập tức đến gặp anh ấy."  

 

"Họa Họa, cậu nói đúng, mình không thể quá gấp gáp được. Đúng rồi, cậu nói đúng, mình phải sửa sang lại một chút."  

 

Nam Khuê quay người nhìn về phía Lâm Tiêu và Chu Tiễn Nam: "Hai người đợi tôi một chút có được không?"  

 

Nói xong cô nhanh chóng nắm tay Đông Họa đi vào nhà vệ sinh.  

 

Cô khẩn trương nói: "Họa Họa, túi trang điểm, cậu có mang theo túi trang điểm không?"  

 

"Mình có mang theo."  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK