Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Khuê Khuê, mình đang ở bệnh viện. Vừa rồi Chu đại ca, liền...chính là Chu Tiễn Nam đang ở trong bệnh viện. Anh ấy và một số đồng nghiệp bị thương trong lúc làm nhiệm vụ. Anh ấy nói rằng anh ấy muốn cậu trị liệu cho anh ấy."  

 

Dù gì thì cũng là bạn bè, hơn nữa cũng đã từng đào hết tim phổi ra đối với cô, đối xử tốt với cô bất chấp mọi thứ.  

 

Nam Khuê làm sao có thể dửng dưng khi nghe tin anh bị thương được đây?  

 

"Thế nào rồi? Rất nghiêm trọng sao?"  

 

"Anh ấy không sao nhưng đồng nghiệp của anh ấy không tốt lắm. Họ đã chuyển vào phòng mổ rồi. Ca mổ do chính chủ nhiệm thực hiện, chúng tớ vẫn đang chờ kết quả."  

 

Nghe được tin anh không có gì nghiêm trọng, Nam Khuê thở phào nhẹ nhõm một hơi.  

 

"Tuy nhiên, lúc mình muốn chữa trị vết thương cho anh ấy thì anh ấy từ chối. Cậu nói xem, có phải là anh ấy muốn cậu tới cho nên mới từ chối hay không?"  

 

Sau khi bình tĩnh lại một chút, Nam Khuê phân tích: "Có lẽ là vậy nhưng đây chắc chắn không phải là nguyên nhân chủ yếu. "  

 

“Quan hệ của anh với đồng nghiệp quả thật vô cùng tốt, hầu hết các đồng nghiệp đều là người kề vai chiến đấu cùng anh, chính là tình nghĩa đồng sinh cộng tử. Có lẽ do tính mạng của đồng nghiệp đang bị đe dọa, anh ấy quá khẩn trương cùng căng thẳng cho nên mới không có tâm trạng để xử lý vết thương của chính mình.”  

 

"Cậu chờ một lát, chờ đến khi đồng nghiệp của anh ấy thuận lợi ra khỏi phòng phẫu thuật lại hỏi lại một lần nữa xem sao!"  

 

"Được Khuê Khuê, mình đã hiểu rồi."  

 

Sau khi cúp điện thoại, Lục Kiến Thành nhướng mày nhìn về phía Nam Khuê: “Thật sự không nhìn một chút sao?”  

 

Nam Khuê lắc đầu: “Không cần, về mặt y thuật, em cũng đã hao phí mất mấy năm nay, hiện tại y thuật của Họa Họa so với em còn cao minh hơn rất nhiều.”  

 

“Hơn nữa, em nếu đã từ chối anh ấy rồi thì vẫn là không nên cho anh ấy bất cứ một suy tưởng nào nữa, em nên để cho anh ấy hoàn toàn hết hy vọng, chỉ có bằng cách này thì mới có thể bắt đầu một cuộc sống mới được.”  

 

“Hơn nữa ... “ Nam Khuê nhìn về phía Lục Kiến Thành, kiễng chân lên nhéo nhéo khuôn mặt tuấn tú của anh: “Nếu em rời đi, chẳng phải anh sẽ biến thành một hũ giấm lớn thật lớn hay sao?”  

 

“Sẽ không.” Lục Kiến Thành nói.  

 

Nam Khuê thở phào nhẹ nhõm một hơi, đang thầm nghĩ lần này sao người này lại hào phóng như vậy.  

 

Giây tiếp theo, liền nghe thấy trong miệng người nào đó nói ra một câu: “Chỉ là sẽ làm cho em ba ngày ba đêm không thể xuống giường được thôi.”  

 

Nam Khuê: “...”  

 

Người đàn ông này quá bá đạo rồi.  

 

Nhưng mà cô lại rất thích.  

 

Vì vậy, cô xoay người và ôm lấy Lục Kiến Thành.  

 

Giọng nói mềm mại như mèo con, nghe rất thoải mái: "Chồng à, em không có nói dối anh, em rất mong anh ấy sẽ có một cuộc sống tốt, cũng mong anh ấy có thể kết hôn sinh con và có một cuộc sống hạnh phúc của riêng anh ấy."  

 

“Đúng vậy, đây là một ý tưởng không tồi, vậy để anh giới thiệu cho anh ta vài cô gái đi!"  

 

"Đó là một ý kiến ​​hay, đúng rồi, Họa Họa rất tốt, em cảm thấy bọn họ khá hợp nhau, anh nói xem em có nên làm mai mối hay không!"  



"Vợ à, nếu cần thiết, ngày kia em liền đến bệnh viện nói với Đông Họa đi." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK