Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Khi cô tắm rửa xong đi ra, Lục Kiến Thành đang khom lưng trải chăn trên mặt đất. Lúc ngẩng đầu nhìn Nam Khuê, anh đột nhiên sửng người, nhanh chóng dời mắt đi.  

 

Nhưng cho dù tốc độ dời hai mắt anh có nhanh đến đâu, cũng nhớ rõ lúc cô bước ra ngoài phòng tắm da thịt như tuyết, trắng hồng xinh đẹp với rung động lòng người.  

 

Bởi vì vừa mới tắm rửa, làn da Nam Khuê cực kỳ mềm mại mịn màng, nào giống một người đã kết hôn hai năm, hoàn toàn giống như cô gái tuổi thanh xuân, quả thực mềm mại đến mức có thể bóp ra nước.  

 

Cố nén xúc động trong lòng, Lục Kiến Thành mở miệng: "Em ngủ trên giường, anh ngủ dưới đất.”  

 

"Không cần, tôi không có tiểu thư đến mức vậy, trên mặt đất cũng có thể ngủ ngon."  

 

Nam Khuê nói xong, cởi giày ra, đi về phía chăn đệm trên mặt đất.  

 

Lục Kiến Thành thấy thế, khom người, trực tiếp ôm Nam Khuê vào lòng, đi về phía giường.  

 

Ngay lập tức, mùi hương nhàn nhạt trên người cô đều xông thẳng vào mũi của anh, hương thơm thoang thoảng, như có như không trêu chọc dây thần kinh anh, gần như lập tức làm cho trái tim anh sôi trào.  

 

Trên người chợt trở nên nóng bừng, ngay cả hai tay ôm cô cũng trở nên nóng rang.  

 

Lục Kiến Thành quay mặt sang, hầu như không dám nhìn Nam Khuê, anh sợ mình sẽ nhịn không được.  

 

Nhưng mà, lúc đặt Nam Khuê lên giường, dưới chân anh bất ổn, giẫm trúng khoảng không, lập tức, cả người ngã về phía Nam Khuê.  

 

"Cẩn thận." Nam Khuê la lên.  

 

Lục Kiến Thành lập tức nắm lấy đầu giường, giữ vững cơ thể mình.  

 

Lúc chuẩn bị đứng dậy mới phát hiện, mặt anh đối diện với mặt Nam Khuê, mũi hai người nhẹ nhàng kề sát nhau, hơi thở đan xen, gần như không thể gần hơn nữa, ngay cả hơi thở của nhau cũng có thể thấy rõ ràng.  

 

Quan trọng hơn, đôi môi của họ rất gần, gần như chỉ vài cm, chỉ cần một cái cử động nhẹ về phía trước thì có thể chạm vào nhau.  

 

 

 

Có lẽ không ngờ được điều này nên cả hai đều sững sờ.  

 

Hơi thở, nóng dần lên.  

 

Khuôn mặt của Nam khuê đỏ bừng, như thể bị nấu chín.  

 

Cô thừa nhận rằng cô vẫn còn yêu anh.  

 

Đặc biệt là vào một đêm tĩnh lặng như vậy, khi hai người ở bên nhau và ở gần nhau như vậy, trái tim cô không thể không nhảy lên.  

 

Thậm chí điên cuồng, bang bang bang nhảy không ngừng.  

 

Không chỉ Nam Khuê, ngay cả mặt Lục Kiến Thành cũng đỏ lên, vì chịu đựng.  

 

Gần như vậy.  

 

Hôn?  

 

Hay là không hôn?  

 

Thực tế trong lòng anh đang có một cuộc đấu tranh tư tưởng dữ dội.  

 

Nếu hôn, anh giống như mạnh mẽ cưỡng ép, vốn không có sự cho phép của cô, cô tất nhiên sẽ cảm thấy khó chịu và không vui.  

 

Nếu anh không hôn, đây có thể là cơ hội cuối cùng của anh.  

 

Hơn nữa, anh đã không khống chế được bản thân.  

 

Cuối cùng, bản năng của cơ thể đã chiến thắng lý trí, khoảnh khắc đôi môi áp xuống, trong đầu Lục Kiến Thành chỉ có một suy nghĩ: Bỏ qua mọi lý do, bây giờ anh chỉ muốn hôn rồi nói sau.  



Bởi vì, anh thật sự rất muốn hôn cô. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK