Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Đi đến nhà anh đi!"  

 

Nơi cô sống bây giờ là nhà của Niệm Niệm, cứ để anh đến đó thì không ổn lắm.  

 

Hơn nữa cô ít khi nấu ăn ở đó, nên các nguyên liệu và đồ dùng cũng không đầy đủ.  

 

Lâm Tiêu lập tức tăng tốc, lái xe về phía nhà Lục Kiến Thành.  

 

Vài phút sau đã đến nơi.  

 

Khi bước xuống xe, trời có chút lạnh.  

 

Nam Khuê vừa chà chà tay cho bớt lạnh thì Lục Kiến Thành đã khoác áo khoác trên người cho cô.  

 

“Đã nói là đến làm bánh kem cho anh, anh không muốn để em bị đông lạnh, rồi lại đổi thành anh chăm sóc em.” Anh ngạo nghễ nói.  

 

Sau đó anh lập tức bước chân vào cửa.  

 

Nam Khuê siết chặt áo khoác, cũng không nhìn về phía trước, chỉ cúi đầu rồi chạy vào nhà.  

 

Kết quả có thể là do cô chạy quá nhanh, đột nhiên, đầu của cô ấy đập thẳng vào lưng Lục Kiến Thành.  

 

Cô đập ngay vào phần xương sống của anh.  

 

Có chút nhức, có chút đau.  

 

Xoa xoa cái trán, cô lập tức ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy Lục Kiến Thành, cô oan ức bĩu môi: "Anh làm tôi đau."  

 

Lục Kiến Thành xoay người, dở khóc dở cười nhìn về phía cô: "Nam Khuê tiểu thư, rõ ràng là em chạy quá nhanh, đi không nhìn đường cho nên đụng vào anh, suy cho cùng thì anh mới là người bị hại, em phải bồi thường cho anh mới đúng."  

 

“Rõ ràng là lỗi của anh, tại anh đột ngột dừng lại nên tôi mới bị đụng đầu.” Nam Khuê biện minh.  

 

"Kể cả anh có dừng lại cũng là do em không nhìn đường, từ góc độ luật lệ giao thông, thì đó là một vụ va chạm từ phía sau, và bên gây ra tai nạn là xe phía sau, vì vậy người sai vẫn là em."  

 

"Nhưng mà hôm nay tâm trạng anh rất tốt, chỉ phạt em làm bánh kem cho anh thêm hai lần nữa là được."  

 

"Lục Kiến Thành, anh ..." Nam Khuê thở phì phì, trừng mắt nhìn anh.  

 

Cô chưa kịp nói hết lời, Lục Kiến Thành lại duỗi ngón tay ra chỉ: "Ba lần, bốn lần, hoặc là..."  

 

Lần này, Nam Khuê chỉ có thể chấp nhận số phận của mình: "Được rồi, hai lần thì hai lần."  

 

Lục Kiến Thành nghiêm túc đính chính: “Nam Khuê tiểu thư, anh nói là nhiều hơn hai lần nữa, tức là tổng cộng ba lần."  

 

Nam Khuê bây giờ hoàn toàn có lý do tin tưởng là mình bị ăn vạ.  

 

Chọc ghẹo cô thú vị lắm sao?  

 

Sao không đi mà trêu đùa với vị hôn thê của anh đi.  

 

Nghĩ đến "vị hôn thê" bí ẩn kia, Nam Khuê sờ sờ mũi, cảm thấy lồng ngực chua xót.  

 

Cúi đầu xuống, cô vòng qua người Lục Kiến Thành và chạy về trước.  

 

Kết quả, mới vừa đi được hai bước đã bị anh đứng từ sau bắt được.  

 

"Chạy nhanh như vậy làm gì?"  

 

"Lạnh."  

 

Nam Khuê chỉ nói một chữ, sau đó lại tiếp tục chạy đi..  

 

"Vậy cùng nhau chạy."  

 

Vừa dứt lời, Lục Kiến Thành cũng kéo cô chạy về phía trước.  

 

Vào đến trong nhà, ngay khi cửa đóng lại, Nam Khuê đang định đưa tay ra cởi áo khoác thì bất ngờ bị anh kéo sát vào người.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK