Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lúc này đây, có thể nằm trong lòng anh, cảm nhận được hơi thở của anh, nghe được tiếng nhịp tim của anh, cô đã cảm thấy vô cùng hạnh phúc rồi.  

 

Đây là lần đầu tiên cô biết hai bên tình nguyện, suy nghĩ giống nhau hạnh phúc đến thế nào.  

 

Dù hai người không làm gì, chỉ yên lặng ôm nhau cũng đã thấy vô cùng thỏa mãn.  

 

Nhưng rõ ràng Lục Kiến Thành không nghĩ vậy.  

 

"Khuê Khuê..." Lần này là Lục Kiến Thành gọi tên cô.  

 

"Ừm!"  

 

Nam Khuê cho rằng anh cũng giống cô, chỉ đơn giản là gọi tên nhau.  

 

Nhưng một giây sau cô mới biết mình đã sai.  

 

Lục Kiến Thành mở vòi hoa sen ra, ôm cô đứng dưới dòng nước.  

 

Nước nóng lập tức xối lên người hai người, dòng nước ấm áp vô cùng dễ chịu.  

 

"Lạnh không?" Lục Kiến Thành hỏi.  

 

Nam Khuê lắc đầu nói: "Không lạnh, rất thoải mái!"  

 

"Vậy em có muốn thoải mái hơn không?"  

 

"Hả?" Nam Khuê ngẩng đầu, có chút khó hiểu.  

 

"Khuê Khuê, anh muốn làm chuyện chưa làm xong với em, em chuẩn bị xong chưa?"  

 

"Chuyện..." Gì?  

 

Nam Khuê còn chưa nói hết câu, trên môi đã truyền đến xúc cảm mềm mại, vô cùng dễ chịu.  

 

Hóa ra đây chính là thoải mái hơn mà anh nói.  

 

Nam Khuê kịp phản ứng lại, một giây sau, cô đã bị Lục Kiến Thành áp vào tường, một tay anh ôm lấy eo cô, hoàn toàn không cho cô đường lui, hôn cô thật sâu.  

 

Nụ hôn của anh rất mạnh mẽ, giống như cuồng phong bão táp, dường như muốn nhấn chìm cô vậy.  

 

Hoàn toàn không nhẹ nhàng như lúc trước, cũng không phải là một cái chạm nhẹ.  

 

Anh dùng sức như muốn khảm cô vào người mình, lưu giữ cô vào trong cuộc sống của mình.  

 

Nam Khuê thở hổn hển, cô cảm thấy não mình hết không khí, gò má ửng đỏ như đánh phấn, đáng yêu động lòng người.  

 

Cả người cô không còn chút sức nào.  

 

"Kiến Thành, này... Anh nhẹ một chút, em..." Nam Khuê nắm lấy áo anh, thở hổn hển nói.  

 

Giọng nói đó mềm mại như nước khiến trái tim Lục Kiến Thành không ngừng rung động, trái tim anh càng ngứa hơn, người cũng cảm thấy khó chịu.  

 

"Khuê Khuê..."  

 

Lục Kiến Thành cũng như cô, hơi thở khi thở dốc cũng nóng đến mức dọa người.  

 

"Khuê Khuê, anh muốn..." Lục Kiến Thành đỡ lấy đầu Nam Khuê, câu tiếp theo không cần nói cũng hiểu.  

 

 

 

Khuôn mặt nhỏ của Nam Khuê lập tức đỏ bừng.  

 

Hơi nóng trong phòng tắm vẫn không ngừng tăng cao, nhiệt độ vốn đã cao, cộng với việc trong người cô có cồn, bây giờ lại bị Lục Kiến Thành trêu chọc, khuôn mặt nhỏ của Nam Khuê đỏ như máu.  

 

Cô thừa nhận, cô thích anh.  

 

Cô cũng muốn làm những chuyện hạnh phúc, ngọt ngào mà sung sướng kia với anh.  

 

Nhưng cô không muốn nhanh như vậy.  

 

Họ chỉ vừa mới nói rõ tấm lòng của nhau, cũng chỉ mới vừa thổ lộ với nhau, mặc dù hai người đã kết hôn, đã làm những chuyện thân mật kia.  

 

Nhưng lúc kết hôn không giống bây giờ.  

 

Khi đó ít nhiều gì cũng có chút cảm giác như đang thực hiện nhiệm vụ, cho nên không dám mong chờ gì.  

 

Nhưng hiện tại, cô vừa hi vọng vừa mong chờ vào tình cảm này.  



Cô hi vọng tất cả đều đẹp đẽ, là nước chảy thành sông chứ không phải sự vội vàng. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK