Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nam Khuê càng thêm ngượng ngùng, tức giận cảnh cáo: "Anh ...anh không được nói bậy, em không hề có ý đó."  

 

"Vậy thì cô Nam Khuê, em còn muốn cởi quần áo của anh không?"  

 

“Không, không cởi nữa.” Nam Khuê nói.  

 

Nhưng sau khi nói xong, cô cảm thấy có gì đó không đúng.  

 

Cô chỉ muốn nhìn vết thương trên người anh, nếu không có chuyện gì, anh có thể thản nhiên, hào phóng cho cô xem, để cô yên tâm, nhưng sao anh vẫn cứ nhất quyết ngăn cản không muốn cho cô xem?  

 

Nhất định là có nguyên nhân.  

 

Không, chấn thương của anh.  

 

Trên người anh nhất định còn thương tích, nhất định không phải không có gì đáng ngại như anh nói.  

 

Lần này, Nam Khuê cực kỳ thông minh.  

 

Cô không ra tay nữa.  

 

Mãi đến khi Lục Kiến Thành ngủ rồi, cô mới đi đến cởi áo anh, khắp lòng bàn tay cô đều là mồ hôi, bàn tay nhỏ cũng nhẹ nhàng run rẩy.  

 

Một mặt là lo lắng cho vết thương của anh, sợ nhìn thấy nó rất nghiêm trọng.  

 

Một mặt, trong đầu cô lại hiện ra những lời anh vừa nói: "Khuê Khuê nóng lòng muốn nhìn thấy cơ thể anh."  

 

Mặc dù, cô hoàn toàn không có ý đó.  

 

Nhưng khi một cô gái cố gắng cởi quần áo của một người đàn ông, nghĩ thế nào cũng rất dễ hiểu sai!  

 

Đặc biệt là, cô dường như chưa bao giờ cởi quần áo của anh như thế này.  

 

Kết hôn hai năm, số lần hai người thân mật không nhiều lắm.  

 

Thỉnh thoảng lúc thân mật, anh lại tự cởi quần áo của mình, cô căn bản ngại ngùng không dám nhìn anh, làm gì còn dám chủ động đi cởi quần áo cho anh.  

 

Nghĩ đến đây, nhịp tim Nam Khuê đập càng dữ dội hơn, khuôn mặt nhỏ cũng đỏ lên rất nhiều.  

 

Cô nín thở, ngay cả thở cũng phải nhẹ nhàng vì sợ làm phiền người trên giường.  

 

Nhưng mà đến hai cúc áo cuối cùng, đột nhiên Lục Kiến Thành hừ một tiếng, tim Nam Khuê lập tức lỡ một nhịp, ngón tay cũng bất động dừng trên da anh.  

 

Cô sợ tới mức lập tức nín thở không dám nhúc nhích, sợ bị anh phát hiện.  

 

Ngừng lại mười mấy giây, sau khi xác nhận anh đã ngủ say, Nam Khuê mới dám tiếp tục.  

 

Vừa cúi đầu liền thấy ngón tay mình đang để trên cơ bụng gợi cảm của anh.  

 

Ngực Nam Khuê lập tức căng thẳng lại, miệng lưỡi có chút đắng khô.  

 

"Nam Khuê ơi là Nam Khuê, từ lúc nào mày lại mê trai như vậy hả, đừng quên chuyện chính chứ, mày phải xem xem anh ấy có bị thương không."  

 

Tự chửi thầm mình hai tiếng, Nam Khuê lại tiếp tục cởi cúc áo Lục Kiến Thành.  



Khi tất cả các cúc đã được cởi ra, Nam Khuê đưa tay ra và mở rộng chiếc áo sơ mi của anh ra một chút. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK