Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Kiến Thành lấy bức ảnh được sao chép kia ra, sau đó bật bật lửa lên.  

 

Ngọn lửa xuất hiện, bức ảnh lập tức trở thành một đống tro bụi.  

 

Chưa đến mấy giây, tất cả đều đã thành một đống tro.  

 

Lục Kiến Thành xoa tay, ánh mắt như chim ưng lạnh lùng nhìn sang: "Chỉ dọn dẹp những thứ không nên xuất hiện mà thôi.''  

 

Nói xong anh nhìn Lâm Tiêu: "Còn lại thế nào?''  

 

"Tổng giám đốc Lục, máy tính, điện thoại và tất cả tài khoản xã hội của ông ta đều đang được chúng tôi tiến hành tiêu hủy, tuyệt đối sẽ không để thứ gì được sao chép lại.''  

 

"Rất tốt.''  

 

Đột nhiên anh cúi đầu nhìn về phía Đỗ Quốc Khôn: ''Còn cả bộ quần áo này của ông ta nữa, tôi không yên tâm, thay bộ khác.''  

 

"Vâng.''  

 

Đỗ Quốc Khôn nhanh chóng bị lột sạch đồ.  

 

Sau đó bị người ta cưỡng ép thay bộ khác.  

 

Sau lưng ông ta đột nhiên bị ai đó đẩy mạnh, lúc lấy lại tinh thần thì ông ta đã bị đẩy ra ngoài.  

 

Sau đó ông ta nhìn tất cả mọi thứ trong phòng mình, máy tính, điện thoại, quần áo, tất cả đều bị chất thành một đống.  

 

Tiếp đó bị một thùng dầu đổ lên, ngọn lửa cao hừng hực bốc cháy.  

 

Mấy phút sau, đồ trong phòng ông ta gần như biến mất hết sạch, không còn bất kì dấu vết gì.  

 

Đỗ Quốc Khôn cũng không cảm thấy đau lòng, tám trăm vạn đã nằm trong tay ông ta rồi.  

 

Những thứ này đáng bao nhiê tiền chứ?  

 

Cho nên ông ta cũng không đau lòng.  

 

Nhưng lời tiếp theo của Lục Kiến Thành gần như là sấm giữa trời quang đối với ông ta.  

 

"Đỗ Quốc Khôn, nhật kí và ảnh tôi đều đã có, mặc dù tôi rất hận ông, nhưng dù sao ông cũng đã cung cấp chút đồ vật có giá trị.''  

 

''Chuyện ông đánh bạc nợ nần tôi sẽ cho người giải quyết, bọn họ sẽ không đòi mạng ông nữa.''  

 

"Nhưng ông cũng đừng nhớ thương tám trăm vạn kia nữa, tôi đã nói ngân hàng hủy giao dịch, tiền không đến được tài khoản ông đâu, trong thẻ này có ba vạn tệ, đủ để ông không chết đói trong một thời gian.''  

 

''Nghe cho rõ đây, tôi cảnh cáo ông lần cuối, cầm tiền cút xa ra cho tôi, đừng có xuất hiện trước mặt Khuê Khuê thêm lần nào nữa.''  

 

Ánh mắt Lục Kiến Thành đột nhiên trở nên lạnh lẽo và sắc bén: ''Nếu không đám người kia sẽ lập tức đến lấy mạng ông, nghe rõ chưa?''  

 

Rõ ràng giọng nói dịu dàng như vậy nhưng lại nói ra quyết định tàn nhẫn như thế.  

 

''Lục Kiến Thành...'' Đỗ Quốc Khôn trực tiếp nổi giận: ''Cậu trả tiền lại đây cho tôi, đã nói một tay cầm tiền một tay giao đồ mà cậu dám lừa tôi?''  

 

Lục Kiến Thành cười lạnh: ''Nói hay lắm, nhưng đó không phải là đồ của ông, đó là đồ của mẹ vợ tôi, vốn để lại cho Khuê Khuê.''  

 

Thấy cứng không được, Đỗ Quốc Khôn bắt đầu mềm giọng đi.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK