Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Không yêu nữa?  

 

Rõ ràng cô ta mới là mối tình đầu của anh, là người anh yêu nhất.  

 

Sao anh có thể nói không yêu là không yêu nữa?  

 

Thậm chí còn quay lại yêu người phụ nữ đã phá hỏng mối quan hệ của họ.  

 

“Lục Kiến Thành.” Phương Thanh Liên rơm rớm nước mắt nhìn anh: “Sao anh có thể đối xử với em như vậy? Em có thể chịu được rằng anh không yêu em nữa, anh có thể yêu bất cứ ai, tại sao lại phải là Nam Khuê, anh quên à, cô ta là kẻ phá hoại tình cảm của chúng ta, nếu không có cô ta, chúng ta đã không phải chia tay. ”  

 

“Phương Thanh Liên.” Đột nhiên, Lục Kiến Thành cao giọng.  

 

Ánh mắt anh nhìn cô ta, đặc biệt sắc bén: “Anh không cho phép em đổ nước bẩn lên người cô ấy.”  

 

“Anh bảo vệ cô ấy đến thế này à?”  

 

"Lúc đó khi chúng ta chia tay, không liên quan gì đến cô ấy cả, trước khi anh và Nam Khuê kết hôn, chúng ta đã chia tay từ lâu rồi, em đã quên lúc đó là em đòi chia tay, nói anh không quan tâm đến em, không bảo vệ được em sao?”  

 

Lời Lục Kiến Thành vừa dứt, mặt Phương Thanh Liên đỏ bừng không biết nói thêm gì.  

 

"Em... em..."  

 

"Nhưng lúc đó em chỉ là nhất thời bốc đồng, Kiến Thành, em trước nay chưa bao giờ nghĩ đến chuyện muốn chia tay với anh, em yêu anh nhiều đến thế, sao có thể rời bỏ anh được? Em chỉ là nhất thời nóng giận, muốn để anh dỗ dành em, em cũng không ngờ chúng ta vừa chia tay, ông của anh đã bảo anh kết hôn.”  

 

"Kiến Thành, em xin lỗi, em sai rồi, em thực sự đã hối hận rồi, nếu em biết rằng sẽ có nhiều chuyện xảy ra như vậy, thì bất luận thế nào em cũng sẽ không bao giờ chia tay anh.” Phương Thanh Liên nắm lấy cánh tay Lục Kiến Thành, khóc lóc rất thảm thương.  

 

Lục Kiến Thành thở dài một hơi, anh duỗi tay, hất tay Phương Thanh Liên ra: "Thanh Liên, nhiều chuyện xảy ra như vậy rồi, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, em hà tất phải chấp niệm làm gì?"  

 

"Em yêu anh nhiều thế, sao có thể không chấp niệm được? Kiến Thành, em cầu xin anh, đừng bỏ em được không? Cho dù ..."  

 

Cô ta khóc đến mức đôi mắt đỏ hoe, thậm chí đến giọng nói cũng run rẩy: "Cho dù em không cần gì cả, em không cần danh vị, cũng chẳng cần thân phận, chỉ cần em được ở bên anh thôi, có được không?”  

 

“Không thể được.”  

 

Lục Kiến Thành chẳng thèm nghĩ thêm, cũng chẳng hề chần chừ mà thẳng thừng từ chối.  

 

“Anh sẽ không làm tổn thương Nam Khuê, cũng đừng khiến anh coi thường em.”  

 

“Anh đã nói rồi, sau này chúng ta không còn liên quan gì nữa, hãy coi nhau như người xa lạ, như vậy sẽ tốt cho cả hai.”  

 

“Em đi đi!”  

 

Lục Kiến Thành nói xong, chuẩn bị đóng cửa lại.  

 

Phương Thanh Liên cắn môi, trái tim như bị dao khứa.  

 

Dù cô ta có nói rất nhiều, thậm chí van xin hết lời mà anh vẫn dửng dưng như không.  

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

 

Ngay khi cửa định đóng lại, Phương Thanh Liên đột nhiên đưa tay ra chặn lại: “Được rồi, em hứa với anh, từ nay về sau sẽ không quấy rầy anh nữa.”  

 

“Em biết anh sẽ không để em ở cùng khách sạn với anh, nhưng đã muộn như vậy, anh nỡ lòng nào để em về một mình sao? ”  

 

“Anh sẽ tìm người đưa em về.”  

 

Lục Kiến Thành giơ tay ra chuẩn bị gọi điện thoại.  

 

Phương Thanh Liên lập tức từ chối: “Không cần, nếu là do người khác đưa về, thì em thà tự mình đi về.”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK