Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Xem ra hôm nay tôi bắt buộc phải thay anh tôi dạy dỗ chị lại mới được.”  

 

Nói rồi, Chu Phượng Kiều vung tay một bạt tai.  

 

Tất cả mọi người đều không ngờ tới cảnh này.  

 

Lục Kiến Thành nhìn thấy liền điên cuồng bước tới. Nam Khuê đã không còn thời gian để phản ứng lại nữa, chỉ có thể dùng sức mà ngoảnh mặt đi.  

 

Thậm chí cô còn cho rằng mình tránh không kịp nữa, thế nhưng sự đau đớn như trong dự liệu lại không truyền tới.  

 

Chu Phượng Kiều cũng phẫn nộ ngẩng đầu, muốn xem xem là ai rảnh rỗi dám quản chuyện của cô?  

 

Thế nhưng khi nhìn thấy người trước mặt, trong nháy mắt cô trở nên sững sờ, cô ấy trợn tròn mắt không dám tin mà mở miệng nói: “Anh…?”  

 

“Anh? Sao anh lại tới đây?”  

 

Nói xong, trong nháy mắt cô ấy cũng sụp đổ rồi nhìn Nam Khuê mà hét lớn: “Chị làm cũng làm rồi, tại sao còn muốn anh tôi tận mắt nhìn thấy, Nam Khuê, anh tôi tốt với chị như vậy, chị còn có chút lương tâm nào không?”  

 

Chu Tiễn Nam lạnh lùng quét mắt về Chu Phượng Kiều, lạnh giọng quát lớn: “Kiều Kiều, em nói kiểu gì đấy?”  

 

“Anh, có phải anh không biết không, người phụ nữ này, cô ta… vậy mà cô ta lại…”   

 

Chu Phượng Kiều chỉ Nam Khuê, nghĩ đến chuyện vừa rồi, cô run rẩy không nói thành lời, chỉ có dòng nước mắt không ngừng rơi xuống.  

 

Thấy Nam Khuê đang ăn mặc phong phanh, Chu Tiễn Nam cũng không nghĩ mà lập tức cởi áo khoác mình xuống khoác lên cho Nam Khuê.  

 

Chỉ là lúc này, đột nhiên có bàn tay nắm lấy áo Chu Tiễn Nam. “Cảnh sát Chu nên quản cho tốt em gái của mình đi, đừng đem lòng tốt của người khác thành lòng lang dạ thú nữa.”  

 

“Những lời khó nghe tôi nói luôn, nếu như anh không xử lý tốt mọi chuyện, nếu Khuê Khuê vì những chuyện này mà chịu ấm ức, tôi nhất định sẽ đòi từ Chu gia nhà các người về.”  

 

Nói xong, Lục Kiến Thành ném áo lên người Chu Tiễn Nam, đồng thời cũng cởi áo khoác trên người khoác lên cho Nam Khuê, sau đó cúi người ôm cô rời đi.

 

Đến một căn phòng, Lục Kiến Thành buông Nam Khuê xuống. Đến tận lúc này mới phát hiện khoé mắt cô ửng đỏ lên, mí mắt cũng hơi sưng đỏ.  

 

“Vừa khóc trong lòng anh sao?” Lục Kiến Thành ôm lấy mặt cô, dịu dàng hỏi.  

 

Nam Khuê rủ mắt xuống không trả lời.   

 

Tuy hiểu cho Chu Phượng Kiều thế nhưng những lời đó đối với cô vẫn có chút tổn thương. Vốn dĩ cô muốn giả làm bạn gái giúp Tiễn Nam, lại không ngờ lại dẫn tới tình hình tồi tệ như thế này.  

 

Thấy Nam Khuê không nói gì, Lục Kiến Thành biết tâm trạng cô đang không vui. Anh đưa tay nhẹ nhàng bẹo má cô, giọng nói dịu dàng: “Muốn khóc thì khóc đi, cho em mượn cái ôm của anh.”  

 

Bởi vì câu này, trong nháy mắt Nam Khuê không nhịn được nữa. Cô gục đầu vào lòng Lục Kiến Thành, vòng tay ôm lấy vòng eo mạnh mẽ của anh, thấp giọng nức nở.  



Tiếng khóc của cô rất nhẹ, rất nhỏ, nghe giống như một con mèo nhỏ vậy. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK