Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Trách anh, tất cả đều do anh.  

 

Nếu như không phải do anh thì bé con của họ có lẽ đã chào đời, chắc chắn bé sẽ là một em bé vô cùng đáng yêu.  

 

Khuê Khuê cũng sẽ không khó chịu như vậy.  

 

Lục Kiến Thành thay quần áo rồi vào chăn ôm lấy Nam Khuê.  

 

Mãi cho đến nửa đêm, có lẽ do quá mệt mỏi, cộng thêm cơn sốt đã giảm nên Nam Khuê mới ngủ say.  

 

Buổi sáng khi tỉnh dậy, Lục Kiến Thành đã cho người chuẩn bị bữa sáng, vì cô vừa cảm xong nên cũng không cần chuẩn bị quá nhiều.  

 

Chỉ chuẩn bị một chút cháo hoa và một số món ăn thanh đạm để ăn kèm.  

 

Nam Khuê đi dép vào phòng khách, khi thấy người đàn ông kia, cô không biết cảm giác lúc này của mình là gì.  

 

Vui vẻ? Hay khó chịu?  

 

Thấy cô ngẩn người, Lục Kiến Thành lập tức tiến lên sờ trán cô, sau đó lại sờ trán mình: "Hết sốt rồi."  

 

"Có phải em vẫn thấy khó chịu ở đâu không?" Anh hỏi.  

 

Thật ra cô suy nghĩ rất nhiều về anh, đúng vậy, không thoải mái, chỗ nào cũng không thoải mái.  

 

Nhất là trái tim của cô, trong lòng vô cùng khó chịu.  

 

Nhưng cuối cùng cô chỉ hạ ánh mắt xuống, lắc đầu: "Vẫn ổn, chỉ là vừa cảm xong nên trên người không còn sức lực gì."  

 

"Đến đây ăn sáng đi, ăn sáng xong chúng ta nghỉ ngơi mấy ngày, khi nào khỏe thì lại đi làm tiếp." Lục Kiến Thành nói.  

 

Nam Khuê gật đầu, ngoan ngoãn đi đến ăn sáng.  

 

Trên bàn ăn cô rất yên tĩnh, cũng rất trầm mặc.  

 

Khuôn mặt nhỏ trắng bệch như một trang giấy, dường như không có chút máu nào.  

 

Ăn một bát cháo, ăn một bắp ngô và rau xanh, Nam Khuê cảm thấy có chút không ăn được nữa.  

 

Thật ra ngay cả những thứ này cũng là những thứ cô ép mình ăn, vì cô biết cô cần khôi phục, cơ thể của cô không thể sụp đổ được.  

 

Hơn nữa hôm nay là thứ hai, cô vẫn muốn đi làm.  

 

Công việc này là công việc cô cố gắng rất nhiều mới có được, cô sẽ không dễ dàng từ bỏ.  

 

Lúc khó khăn như vậy cô còn không từ bỏ, bây giờ lại càng không thể.  

 

Suốt thời gian ăn sáng, Nam Khuê đều yên lặng cúi đầu uống cháo, không nói một câu.  

 

Lục Kiến Thành thấy dáng vẻ này của cô, không hiểu sao trong lòng vô cùng bất an.  

 

Từ khi bị cảm đến giờ, anh cảm giác Nam Khuê như đã thay đổi chỉ trong một đêm.  

 

Cô trở nên yên lặng, cũng không quấn lấy anh như ngày xưa.  

 

Ngay cả khi anh ngẫu nhiên đưa tay muốn làm động tác thân mật cũng đều bị cô yên lặng né tránh.  

 

Ăn xong cơm, Nam Khuê đẩy ghế ra, sau đó vào phòng thay quần áo.  

 

Thấy cô thay đồ, Lục Kiến Thành nhíu mày: "Sức khỏe em chưa khỏe, hôm nay xin phép nghỉ đi, ở nhà nghỉ ngơi một ngày."  



"Không được, em vẫn chịu được." Nam Khuê nói. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK