Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Càng khiến cho mọi kinh ngạc đến rơi cả cằm là, tổng giám đốc Lục cũng hôn lên đôi má trắng nõn của cậu bé.  

 

Cảnh tình cảm cha con chan hòa và đầy yêu thương này, khiến cho tất cả mọi người đều rất hâm mộ.  

 

Nhưng, vào lúc mọi người thở phào thì đột nhiên, sắc mặt của Lục Kiến Thành sa sầm: “Thằng bé tên là Lục Tư Mặc, là con trai của tôi. Không phải con riêng, đây là lần đầu tiên, tôi nghiêm túc nhắc nhở, nếu còn có người tung tin đồn con riêng thì tôi sẽ trừng phạt nghiêm khắc.”  

 

“Vâng, tổng giám đốc Lục.”  

 

Ôm Lục Tư Mặc, Lục Kiến Thành bước ra khỏi tòa nhà Lục thị.  

 

Buổi tối, Lục Kiến Thành tự mình xuống bếp nấu cơm.  

 

Bạn nhỏ Lục Tư Mặc rất nể mặt, vừa ăn vừa khen: “Cha, kỹ năng nấu ăn của cha thật tuyệt, ngon lắm ạ.”  

 

Lục Kiến Thành đang vui mừng.  

 

Thì bạn nhỏ nào đó tiếp tục phúc hắc nói: “Cha ơi, sau này cha có thể nấu cơm cho mẹ, cho con và em trai ăn được không?”  

 

“Được.”  

 

Lục Kiến Thành thẳng thắn đồng ý mà không hề suy nghĩ.  

 

Lại lần nữa nghe thấy tiếng em trai trong miệng của Tư Mặc, Lục Kiến Thành vẫn lấy hết can đảm hỏi: “Tư Mặc, tại sao em trai không đi cùng con?”  

 

Trước đây, anh luôn không dám hỏi.  

 

Bởi vì trong lòng anh luôn có một linh cảm không tốt.  

 

Thêm vào đó lúc trước Khuê Khuê mang thai sinh đôi, lại sinh sớm cho nên trong lòng anh luôn rất sợ hãi.  

 

Tư Mặc suy nghĩ, ngẩng đầu lên cười nói: “Cha ơi, bởi vì đây là giao ước của con và em trai, con là anh cho nên con đến tìm cha, em ấy ở nhà đợi chúng ta cùng nhau trở về.”  

 

Còn chuyện em trai bị bệnh, cậu bé không nói.  

 

Đợi sau này cha gặp được em trai, tốt hơn hết là để cho mẹ nói.  

 

Ăn cơm xong, Lục Kiến Thành đã xả nước tắm, nói muốn tắm cho Tư Mặc.  

 

Nào ngờ, bạn nhỏ nào đó lại xấu hổ: “Á, cha ơi, cha tắm cho con sao? Không cần đâu, con tự tắm một mình được rồi.”  

 

“Không được, con trượt ngã thì làm thế nào? Cha không yên tâm.”  

 

“Nhưng mà…” Lục Tư Mặc ấp úng nói: “Mẹ nói, tắm rửa là chuyện riêng tư, không được để người khác nhìn thấy đâu.”  

 

Nghe vậy, Lục Kiến Thành lập tức nở nụ cười vui mừng.  

 

Khuê Khuê của anh dạy con rất tốt.  

 

“Được, mẹ dạy rất đúng, Tư Mặc là con trai, đã lớn rồi, có thể tự mình độc lập được rồi.”  

 

“Vậy cha đợi con ở bên ngoài, con tắm xong thì gọi cha, được không?”  

 

“Được ạ.”  

 

Mười phút sau, bạn nhỏ Lục Tư Mặc đã tắm xong và thay đồ ngủ.  

 

Lúc đi ngủ, Tiểu Tư Mặc nhìn chiếc giường rộng hai mét trước mặt, có chút nghi ngờ lên tiếng hỏi: “Cha ơi, con ngủ ở đâu?”  

 

Lục Kiến Thành đi tới ôm cậu bé: “Tư Mặc không muốn ngủ cùng cha sao?”  



Ngủ cùng cha ư? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK