Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chưa kịp tốt nghiệp trung học đã từ quê lên thành phố để làm việc.

Bắt đầu từ công việc bê gạch trên công trường cho đến vị trí tổng giám đốc tập đoàn như hiện tại.

Anh ta không học rộng hiểu nhiều nhưng anh ta có tầm nhìn xa trông rộng.

Khi nhìn thấy Lý Phong, anh ta cảm thấy người này thật phi thường.

Mặc dù có không ít người sau lưng chê bai Lý Phong chỉ là thằng ở rể ăn bám nhà vợ.

Tuy nhiên, Vương Thăng Tài không nghĩ như vậy.

Lý Phong có thể trở thành con rể của tập đoàn Lăng Tiêu chứng tỏ anh cũng phải giỏi hơn người khác.

Lý Phong lại nói: “Mụ già đó muốn đối phó với anh, chẳng qua là dùng cách gây áp lực cho ngân hàng khiến cho ngân hàng không tiếp tục cho anh vay tiền nữa”.

“Chỉ cần thanh khoản của anh bị đóng băng, tập đoàn của anh sẽ bị xóa sổ”.

“Nhưng kể từ bây giờ, tất cả các vật liệu xây dựng của tập đoàn anh sẽ được chuyển đến tập đoàn Lăng Tiêu”.

“Chúng tôi thiếu cái gì? Các anh cung cấp cái đó?”

“Khi hàng đến, chúng tôi sẽ trực tiếp đưa tiền mặt cho các anh”.

“Như vậy, những khó khăn của tập đoàn Lăng Tiêu chúng tôi sẽ được giải quyết và vấn đề của tập đoàn các anh cũng sẽ được giải quyết”.

“Thanh toán bằng tiền mặt?!”

Vương Thăng Tài sau khi nghe những lời đó của Lý Phong, kinh ngạc đến mức không ngậm được miệng.

Anh ta vội vàng quay người hỏi Hứa Mộc Tình: “Giám đốc, chuyện này có khả năng không?”

Hứa Mộc Tình tự tin cười nói: “Chồng tôi đã nói gì thì là như thế đó, anh ấy chưa từng lừa ai bao giờ”.

“Tôi biết ngay mà, tôi biết ngay anh Phong đây không phải là người bình thường”.

“Nếu đã như vậy thì số phận Vương Thăng Tài tôi đây sẽ giao cho hai người”.

“Mà không chỉ riêng tập đoàn chúng tôi, tôi sẽ báo tin này cho một số bạn bè đáng tin cậy”.

“Chỉ cần tập đoàn Lăng Tiêu của hai người thiếu cái gì, chúng tôi sẽ ngay lập tức cung cấp cái đó!”

Sau khi Vương Thăng Tài vui vẻ rời đi.

Hứa Mộc Tình quay đầu nhìn Lý Phong, nhỏ giọng hỏi: “Chồng à, có phải em vô dụng lắm không? Mỗi lần gặp phải khó khăn gì đều cần anh đứng ra giải quyết”.

Lý Phong nắm lấy tay Hứa Mộc Tình: “Em nói vậy gì thế, vừa nãy anh Vương vội vội vàng vàng chạy đến, mở miệng ra là đã nhờ em giúp đỡ”.

“Cho thấy bây giờ người ta đã bắt đầu tin tưởng em rồi”.

“Anh ấy mà, chỉ là trong túi có dư hơi nhiều tiền thôi”.

Lời của Lý Phong khiến Hứa Mộc Tình bật cười.

Cô nhìn Lý Phong bằng ánh mắt đầy xúc động: “Chồng à, có anh bên cạnh thật tốt”.

“Em nhất định sẽ giữ anh thật chặt, tuyệt đối không để cho người phụ nữ khác cướp anh đi mất đâu”.

Lúc Hứa Mộc Tình nói ra những lời này, trong ánh mắt cô tràn đầy sự quyết tâm và kiên định.

Lý Phong nói: “Trên đời này, người nhìn trúng tên lang bạt đầu đường xó chợ như anh, sợ rằng chỉ có mỗi mình em thôi đấy”.

“Hừ, em không tin. Anh ưu tú như vậy, nhất định là có một hàng dài các cô đang xếp hàng tương tư anh!”

...............

Sân bay quốc tế Đông Hải.

Đường VIP ở sân bay bất ngờ trống rỗng.

“Nhanh, nhanh!”

Những tên vệ sĩ dáng người cao lớn, thân hình vạm vỡ, bọn họ mặc vest đen, đeo kính râm đen.

Lúc này, bọn họ xếp ngay ngắn thành hai hàng.

Hình thành một bức tường, chặn những người đi bộ ở hai bên lại.

Đám người này sắc mặt nghiêm nghị, giống như đang đối mặt với kẻ thù.

Lúc này, trong đám người đang đứng hóng hớt xung quanh, có người nói nhỏ: “Ô, cảnh này hình như có chút quen thuộc”.

“Tôi nhớ không lâu trước đây cũng xuất hiện cảnh tượng lớn như vậy”.

“Chẳng lẽ lại có nhân vật lớn nào đó đến Đông Hải của chúng ta sao?”

Đám người rì rầm bàn tán, lúc này tiếng giày cao gót chạm đất vang lên trong khu VIP của sân bay.

“Cộp, cộp....”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK