Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Một người là được rồi, đây lại còn là hai người.  

 

Hai người đều là ông chủ lớn, mà chị ấy cũng chỉ là một người bé nhỏ, ai cũng không thể đắc tội được.  

 

Nhất là khi nghĩ đến tương lai của Niệm Niệm, chị ấy lại càng không dám đắc tội.  

 

"Chị Đồng khó xử như vậy sao?" Hoắc Ti Yến nói.  

 

Nguyễn Đồng lập tức nở nụ cười nói: "Đâu có, tôi sẽ mang hai người lên."  

 

Dứt lời ba người đều chuẩn bị đi vào thang máy.  

 

Đột nhiên sau lưng có một tiếng gọi mạnh mẽ: "Chị Đồng, về rồi, Niệm Niệm về rồi!"  

 

Nguyễn Đồng lập tức dừng chân lại, nghĩ thầm, toang rồi.  

 

Lúc chị ấy xoay người lại, Hoắc Ti Yến và Lục Kiến Thành đều đã xoay người.  

 

Khi thấy Lâm Niệm Sơ và Nam Khuê gần như say đến bất tỉnh nhân sự, đứng cũng không vững, mắt cũng không mở được, khuôn mặt điển trai của hai người đàn ông lập tức tối lại.  

 

Không khí xung quanh hai người cũng trở nên lạnh đến mức đóng băng.  

 

Hoắc Ti Yến đỡ Lâm Niệm Sơ, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Nguyễn Đồng: "Đây chính là quay phim mà chị nói sao? Quay cái gì? Cảnh say rượu à?"  

 

Lúc này Lục Kiến Thành đã ôm lấy Nam Khuê.  

 

Anh không chút do dự mà bế Nam Khuê lên, sau đó đi vào trong thang máy.  

 

 

 

Nguyễn Đồng ở bên kia biết mình không thể giải thích được, cuối cùng chỉ có thể cúi người xin lỗi: "Tổng giám đốc Lục, thật xin lỗi, là tôi nói dối."  

 

Hoắc Ti Yến không để ý đến chị ấy, ôm Lâm Niệm Sơ đi vào thang máy.  

 

Chỉ còn mình Nguyễn Đồng lúng túng đứng ở cửa khách sạn.  

 

Lúc này Tiểu Đào áy náy chạy tới, cẩn thận hỏi: "Chị Đồng, làm sao bây giờ? Chị Niệm Niệm như vậy, kiểu gì tổng giám đốc Hoắc cũng sẽ nổi giận sao?"  

 

"Có nổi giận với Niệm Niệm hay không thì không biết, nhưng đã tức giận với chúng ta rồi." Nguyễn Đồng nói.  

 

Nói xong chị ấy gãi đầu một cái: "Chúng ta không quan trọng, quan trọng không liên lụy đến Niệm Niệm là được rồi."  

 

"Tổng giám đốc Hoắc yêu chị Niệm Niệm như vậy, chắc sẽ không đâu."  

 

Nguyễn Đồng thở dài, chị ấy đã thấy quá nhiều những mối tình trong giới giải trí.  

 

Thật thật giả giả, giả giả thật thật, ai có thể nói rõ chứ?  

 

Thứ chị ấy muốn rất đơn giản, chỉ hi vọng Niệm Niệm không bị tổn thương.  

 

Lục Kiến Thành không kịp lấy hành lí của Nam Khuê, anh trực tiếp ôm cô về phòng của mình.  

 

Thấy cô say đến không biết trời đất trăng sao, Lục Kiến Thành trực tiếp bế cô lên giường.  

 

Anh vừa định đưa tay giúp cô cởi quần áo để đến phòng tắm tắm rửa thì đột nhiên dừng lại, trong đầu anh lập tức xuất hiện sự thật: Hiện tại bọn họ đã không còn bất kì quan hệ nữa rồi.  

 

Bọn họ đã không còn là vợ chồng, sao anh có thể giúp cô tắm rửa nữa chứ?  

 

Cho nên Lục Kiến Thành chuẩn bị đứng dậy tìm người giúp Nam Khuê tắm.  

 

Kết quả anh vừa đứng dậy Nam Khuê đã đột nhiên vươn tay ra, cánh tay mảnh khảnh trắng như ngọc kéo cavat anh, kéo anh đến trước mặt mình.  



Lục Kiến Thành không kịp chuẩn bị, bị cô kéo một phát đã trực tiếp đến trước mặt Nam Khuê. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK