Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Không cần đâu.”  

 

"Được."  

 

Nam Khuê và Lục Kiến Thành gần như trả lời cùng một lúc.  

 

Lục Kiến Thành là người đồng ý nhưng Nam Khuê lại là người từ chối.  

 

Đến đó để làm gì chứ?  

 

Bây giờ họ chỉ là bạn, một đôi bạn đến một nơi trịnh trọng như vậy, một nơi đầy cảm giác nghi thức như vậy để làm gì chứ, rất không thích hợp.  

 

"Đó là khu đồ cưới, chúng ta đến đó không hay lắm đâu." Nam Khuê nói.  

 

Trái ngược với sự hoảng loạn của Nam Khuê, Lục Kiến Thành lại tỏ vẻ bình tĩnh hơn: "Anh biết đó là khu đồ cưới, nhưng chỉ là đi xem thôi, em căng thẳng như vậy làm gì?"  

 

"Nhưng chúng ta dù sao cũng không phải..." Nam Khuê cắn môi, thay đổi một cách nói khác: "Chúng ta chỉ là bạn."  

 

Lục Kiến Thành nhìn cô, tức giận nói: "Nam Khuê, anh biết chúng ta chỉ là bạn, anh cũng nhớ rất kỹ, cho nên em không cần nhắc đi nhắc lại như vậy."  

 

"Nhưng bây giờ anh muốn vào xem khu đồ cưới, nếu đã là bạn, vậy cứ coi như là đi cùng anh."  

 

Nói xong, Lục Kiến Thành đi về phía trước.  

 

Nam Khuê yên lặng theo sau.  

 

Vừa bước vào khu đồ cưới, khi nhìn thấy những chiếc váy cưới ngay trước mặt, Nam Khuê lập tức ngạc nhiên.  

 

Thật lâu sau cô vẫn không hề cử động.  

 

Những chiếc váy cưới trước mặt cô thực sự rất đẹp, kiểu nào kiểu nấy đều hoàn hảo đến mức không thể bắt bẻ được, kiểu dáng thiết kế lại càng làm người ta thấy kinh ngạc hơn.  

 

Váy cưới hoàn toàn là kiểu váy cưới cổ của Trung Quốc, mỗi một bộ đều tinh xảo đến cực điểm, dù chỉ nhìn từ xa, Nam Khuê cũng cảm thấy hình thêu trên đó sống động như thật.  

 

Từng đường kim mũi chỉ đều tràn đầy ngụ ý.  

 

Quan trọng hơn, tất cả đều có màu đỏ, màu của hạnh phúc và niềm vui.  

 

Giờ phút này, cô rốt cuộc cũng hoàn toàn hiểu được bốn chữ "Mũ phượng khăn quàng".  

 

Cũng hiểu tất cả những người phụ nữ thời xưa mong đợi chiếc váy cưới này đến mức nào.  

 

Mũ phượng khăn quàng, tuy chỉ có bốn chữ thôi!  

 

Đây từng là tất cả những mong muốn và ước nguyện của cô với đám cưới của mình.  

 

Chỉ có điều, dường như không còn cơ hội để thực hiện nữa rồi.  

 

"Anh Lục, cô Nam Khuê, để tôi giới thiệu qua cho hai người về khu đồ cưới của chúng tôi."  

 

Giọng nói nhẹ nhàng của cô gái hướng dẫn viên du lịch chậm rãi truyền đến: "Khu đồ cưới là nơi lớn nhất và độc đáo nhất của cửa hàng chúng tôi, nơi này thu hút rất nhiều du khách, tất cả trang phục cưới ở đây đều được hợp tác với các nhà thiết kế hàng đầu, hơn nữa chúng tôi cũng rất nghiêm khắc đối với việc tuyển chọn nhà thiết kế, chỉ chọn những nhà thiết kế có trình độ cao về thiết kế trang phục cổ điển.”  

 

"Mục tiêu của chúng tôi là mang đến cho tất cả các cô gái một giấc mơ về mũ phượng khăn quàng, vì vậy việc thêu trên váy cưới, từng đường kim mũi chỉ đều được làm hoàn toàn bằng tay, do đó, chu kỳ sản xuất tương đối dài, nên phải đặt trước rất lâu."  

 

“Vậy nếu tôi cần đặt một chiếc váy cưới thì sao?” Đột nhiên, Lục Kiến Thành mở miệng hỏi.  

 

Lời này vừa nói ra, Nam Khuê lập tức sững người  

 

Anh muốn đặt một chiếc váy cưới sao?  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK