Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Anh nhất định còn hận em, hay là đối với em không có cảm giác nữa, đúng không?"  

 

Hóa ra, cô khóc vì cái này.  

 

Lục Kiến Thành nở nụ cười, nhịn không được hỏi: "Vậy nếu anh nói đều là thật, anh thật sự hận em, em sẽ làm sao bây giờ?”  

 

"Lại muốn buông anh ra sao?"  

 

Nam Khuê lập tức lau khô nước mắt trên mặt, sau đó lắc đầu: "Có thể làm gì được chứ? Tất nhiên là theo đuổi anh một lần nữa!”  

 

 

 

Sau khi nghe được câu trả lời của cô, Lục Kiến Thành cười rồi.  

 

Nụ cười đó, tươi đẹp như ánh nắng mùa xuân, rực rỡ động lòng người, quyến rũ chạm đến trái tim.  

 

Nó quả thực chạm đến nơi sâu thẳm nhất của trái tim ta, khiến cho ta cảm thấy cả trái tim đều ập tràn ấm áp.  

 

Không thể phủ nhận, câu trả lời của cô khiến cho tâm trạng của anh trở nên tốt lên rất nhiều.  

 

Anh mỉm cười nhìn cô, giọng nói đầy nam tính của Lục Kiến Thành từ từ truyền tới: “Tiểu thư Nam khuê, vậy anh phải nói cho em biết trước, anh không có dễ dàng theo đuổi vậy đâu, liệu em có thể theo đuổi anh thế nào đây.”  

 

“Những năm nay, người theo đuổi anh nhiều vô số, nếu không em nghĩ xem tại sao anh lúc đó lại đăng giấy đăng ký kết hôn lúc trước của chúng ta lên weibo chứ, anh làm vậy chính là để cho bọn họ chết tâm đấy.”  

 

Có lẽ bởi vì hôm nay đã khóc quá nhiều rồi nên giọng nói của Nam Khuê hơn khàn, mũi cũng bị nghẹt.  

 

Nhớ lại lúc trước, cô bỗng nhiên chìa tay ra nắm lấy vạt áo sơ mi trắng của Lục Kiến Thành để lau đi nước mắt trên mặt mình.  

 

Vốn dĩ vừa rồi cô còn vô cùng lo lắng, vô cùng sợ hãi.  

 

Vậy mà bây giờ, cô bỗng nhiên lại không còn lo lắng như lúc nãy nữa rồi.  

 

Sau khi lau khô nước mắt, cô nhìn về phía Lục Kiến Thành, từng câu từng chữ nói một cách rất nghiêm túc: “Vậy xin hỏi anh Lục đây, dùng một đời một kiếp để theo đuổi đã đủ chưa?”  

 

“Nếu như vẫn không đủ, vậy đời đời kiếp kiếp thì sao?”  

 

Một đời người dài như vậy, cô không tin là anh sẽ không chịu tha thứ cho cô.  

 

Bây giờ, chỉ cần anh còn đứng trước mặt cô thì cô sẽ chẳng sợ gì nữa.  

 

“Không cần đến một đời một kiếp đâu.” Đột nhiên, Lục Kiến Thành nói.  

 

Khi Nam Khuê vừa tính mở lời, Lục Kiến Thành lại nói tiếp: “Cũng không cần đời đời kiếp kiếp.”  

 

Đời đời kiếp kiếp cũng không được sao?  

 

Cái đầu nhỏ của Nam Khuê quay mòng mòng, cô đang nghĩ, nếu như đời đời kiếp kiếp cũng không đủ thì phải làm sao?  

 

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, lời nói của Lục Kiến Thành khiến cho cô phải lập tức ngẩng đầu lên, đôi mắt long lanh rực rỡ nhìn chằm chằm vào anh.  

 

Ánh mắt đó, giống như đang ngẩng mặt lên nhìn vào biển sao vô tận vậy.  

 

Tràn đầy thiêng liêng và sự ngưỡng mộ.  

 

Cô nghe thấy, người đàn ông trước mặt cô đang dùng chất giọng dịu dàng từ từ giải thích: “Khuê Khuê, đối với anh thì không cần phải dùng nhiều thời gian như vậy.”  

 

“Lúc vừa mới biết, anh thật sự đã rất phẫn nộ, rất ghét bỏ, nhưng khi nhìn thấy em, khoảnh khắc anh biết rằng em vẫn còn yêu anh, anh liền buông bỏ hết tất cả những oán hận đó.”  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK