Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cô nghĩ rằng anh sẽ không làm gì nữa, không ngờ anh lại dồn hết sức đấm mạnh vào cây cột.  

 

Cột chòi này được làm bằng sắt và cực kỳ cứng.  

 

Lục Kiến Thành đấm như vậy, cho dù tay có cứng đến đâu thì cũng rất đau.  

 

Cô thấy anh thu nắm tay lại, nhíu chặt mày.  

 

Không cần nghĩ cũng biết nhất định anh rất đau.  

 

"Nam Khuê nhìn anh, có chút lo lắng, lời nói trong miệng suýt chút đã thốt ra.  

 

Sao anh ……?"  

 

Tuy nhiên nghĩ đến mối quan hệ hiện tại giữa hai người, căng thẳng và lo lắng của cô đều thu lại, tất cả đều đè xuống trong lòng.  

 

Nhìn thấy sự thờ ơ của cô, Lục Kiến Thành cảm thấy khó chịu.  

 

Anh vươn tay ra, kéo quần áo trên người Nam Khuê xuống vứt cho Chu Tiễn Nam.  

 

Sau đó anh ôm gọn Nam Khuê vào lòng, mở áo khoác rồi quấn chặt lấy cô.  

 

Trong nháy mắt, Nam Khuê đã ngửi thấy mùi quen thuộc trên cơ thể anh.  

 

Ngay sau đó, cả hai lên xe.  

 

Lục Kiến Thành đặt Nam Khuê vào ghế sau, cả người toát ra khí thế lạnh băng, sắc mặt âm trầm, một câu anh cũng không nói.  

 

Nam Khuê lên tiếng trước: "Khi đến anh có mang theo ô không?"  

 

“Để làm gì?” Lục Kiến Thành tức giận hỏi.  

 

“Lục Kiến Thành, tôi biết anh đang tức giận, nhưng xin anh đừng có nhỏ nhen như thế được không, nếu như hôm nay không phải Tiễn Nam, chắc tôi đã bị lạc trên núi luôn rồi, anh có biết tôi sẽ gặp phải những thứ gì, sẽ sợ đến mức nào không?”  

 

“Anh ấy năm lần bảy lượt cứu tôi, về tình về lý anh đều không nên đánh nhau với anh ấy. Tôi sẽ về nhà với anh, nhưng mà tôi muốn đưa ô cho anh ấy trước đã.”  

 

“Rồi sao, em cảm thấy rằng anh sẽ đồng ý với em ư?” Lục Kiến Thành nhíu mày nhìn cô.  

 

Cái nhìn này, trong nháy mắt anh thấy được áo của Nam Khuê dường như hơi trong suốt, mờ mờ ảo ảo, màu sắc của đồ lót bên trong còn đang như ẩn như hiện.  

 

Vừa mới nghĩ tới việc Nam Khuê ở trong bộ dạng này mặc quần áo của Chu Tiễn Nam, anh liền kích động ghen tới phát điên.  

 

“Em vừa đứng ở trước mặt anh ta với bộ dạng như này sao?”  

 

Nam Khuê: “....”  

 

Cô cũng không rõ ý của Lục Kiến Thành là gì, nhíu nhíu mày lại không trả lời.  

 

Con ngươi đen tuyền của Lục Kiến Thành vừa sâu lại vừa thẫm, sau đó anh cởi áo khoác ngoài ra khoác lên trên người Nam Khuê.  

 

Cái áo anh mặc là áo coat dáng dài, anh cao như thế mà cũng đã dài tới đầu gối, bây giờ khoác lên trên người Nam Khuê dường như đã chạm tới mắt cá chân.  



“Áo dài quá.” Nam Khuê nhíu mày, không đoán được người đàn ông này đang muốn làm gì. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK