Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lần này, cô đã cạn kiệt sức lực rồi, thật sự không thể kiên trì nữa rồi.  

 

“Nếu như đây thật sự là lựa chọn của anh, vậy được rồi, em tác thành cho anh. Chỉ hi vọng một ngày nào đó anh sẽ không hối hận.”  

 

Sau khi soạn xong, Nam Khuê gửi tin nhắn này cho Cố Mạc Hàn.  

 

 

 

Sau đó, cô gọi điện cho Chu Tiễn Nam.  

 

“Tiễn Nam, anh có rảnh không? Ba ngày nữa có thể đến đón tôi không.”  

 

“Được.”  

 

Chu Tiễn Nam đồng ý rất nhanh.  

 

Chỉ là lúc đó, anh ấy tưởng rằng Khuê Khuê và Lục Kiến Thành đã làm hòa rồi, hai người quyết định sẽ cùng nhau trở về.  

 

Nhưng, sau khi đi mới biết là tất cả mọi việc đều không giống với những gì anh ấy nghĩ.  

 

“Nếu như đây thật sự là lựa chọn của anh, vậy được rồi, em tác thành cho anh. Chỉ hi vọng một ngày nào đó anh sẽ không hối hận.”  

 

Lúc Cố Mạc Hàn nhìn thấy tin nhắn này, cả người anh liền đơ ra.  

 

Anh đứng ngẩn ngơ một hồi lâu, hai mắt gần như đã xem đi xem lại tin nhắn này vô số lần.  

 

Trái tim anh, đau như bị xé nát.  

 

Giống như bị người khác dùng dao cứa một đường vậy, khó chịu vô cùng.  

 

Nhưng anh biết rõ, bản thân đã không còn tư cách bảo vệ cô, cho cô hạnh phúc nữa rồi.  

 

Lúc đến thăm Chu Hiểu Tinh, Cố Mạc Hàn đem theo một giỏ hoa quả mà cô ta thích ăn.  

 

Không những thế, anh còn mặc lên mình một bộ vest đã lâu không mặc, áo sơ mi trắng cộng với áo khoác đen, đeo thêm cà vạt sọc, tất cả đều vô cùng vừa vặn.  

 

Tay anh ôm một bó hoa hồng lớn, vừa tròn 99 bông hoa.  

 

Trong túi quần tây của anh là một hộp nhẫn bằng nhung màu đỏ, bên trong là một chiếc nhẫn đang nằm yên lặng trong đó.  

 

Đúng vậy, anh đã chuẩn bị xong tất cả mọi thứ.  

 

Nhưng, khi hai chân dừng lại trước cửa phòng bệnh, trong đầu anh lại nhớ đến khuôn mặt của Nam Khuê, đôi mắt của anh lại đỏ hoe.  

 

Anh biết, một khi đã đem những thứ này đi vào trong phòng thì sẽ không thể quay đầu được nữa.  

 

Anh và Hiểu Tinh sẽ bị ràng buộc với nhau cả đời.  

 

Anh và Nam Khuê cũng sẽ không còn có thể nữa.  

 

Đột nhiên, bên trong truyền tới giọng nói đau xé ruột gan của mẹ Chu: “Hiểu Tinh, quay lại đây, mẹ cầu xin con, con quay lại đây đi được không?”  

 

“Mẹ” Chu Hiểu Tinh bật khóc trả lời: “Cuộc sống này thật sự quá nhàm chán rồi, mẹ có biết không? Con đau khổ quá rồi, con không tìm thấy một chút vui vẻ nào cả, mẹ cứ để con giải thoát đi!”  

 

“Hiểu Tinh, mẹ biết con mất đi đứa con rất đau khổ, nhưng sau này con vẫn còn cơ hội mà.”  

 

“Mẹ, mẹ quên rồi sao? Bác sĩ nói con không thể mang thai được nữa rồi.”  

 

“Mẹ nhớ, nhưng bây giờ khoa học rất phát triển, chúng ta có thể làm ống nghiệm, con vẫn có thể làm mẹ mà, mẹ cầu xin con đó, con đừng bốc đồng, nhanh, nhanh quay lại đi.”  

 

Chu Hiểu Tinh đột nhiên gào khóc.  

 

Mẹ Chu cũng tranh thủ cơ hội mà đi tới gần cô ta từng chút một.  

 

Nhưng, chính là lúc bà ta sắp tiến gần đến nơi rồi, tinh thần của Chu Hiểu Tinh lại đột nhiên trở nên kích động.  

 

“Mẹ, đứng lại đó, đừng cử động, mẹ đừng có tới đây.”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK