Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Không hề có một chút vui sướng nào khi được làm cha.  

 

Chu Hiểu Tinh cũng phát hiện, cô ta bĩu môi, có chút không vui: “Mạc Hàn, đây là con của chúng ta, sao trông anh dường như không có chút mong đợi vậy.”  

 

“Không có, chỉ là đi công tác có hơi mệt, anh muốn nghỉ ngơi trước một chút.”  

 

“Vậy được, anh đi ngủ trước đi.”  

 

Cố Mạc Hàn lại đột ngột hỏi một câu: “Hiểu Tinh, trước đây em nói anh đã mất đi một vài ký ức, vậy đứa con này, là chúng ta từng có quan hệ vợ chồng khi nào, sau đó em mang thai.”  

 

Đột nhiên bị ảnh hỏi thẳng thừng như vậy, Chu Hiểu Tinh rất sững sờ.  

 

Trên mặt đỏ bừng, có vẻ có hơi xấu hổ.  

 

Nhưng ngay sau đó, trái tim cô ta bắt đầu đập thình thịch, con người cũng trở nên bối rối.  

 

“Mạc Hàn, sao đột nhiên anh lại hỏi đến chuyện này?”  

 

“Chỉ là có chút tò mò.”  

 

“Em… Bình thường chúng ta đều là hai người rất kiềm chế, mặc dù yêu nhau nhưng cũng chưa bao giờ ngủ chung giường, lần đó là sau khi đính hôn, cả hai rất vui mừng lại uống ít rượu, khoảnh khắc ấy đã đến cho nên tất cả đều xảy ra một cách hợp lẽ.”  

 

“Ngày đó em uống cũng hơi nhiều, cho nên em không nhớ chi tiết cụ thể.”  

 

“Nhưng em biết, cảm giác anh cho em rất tuyệt vời.”  

 

“Và...” Chu Hiểu Tinh thẹn thùng nhìn anh, mặt đỏ bừng đầy ngại ngùng: “Đó là lần đầu tiên của chúng ta, cũng là lần đầu tiên của em.”  

 

Nói xong những điều này, cô ta cúi đầu xuống.   

 

Cả người đã xấu hổ đến mức muốn chui vào trong khe hỡ.  

 

Cố Mạc Hàn cố gắng muốn nhớ lại.  

 

Nhưng cho dù có suy nghĩ thế nào đi nữa, thì trong đầu anh vẫn trống rỗng.  

 

Dùng sức thêm một chút nữa, thì đầu bắt đầu đau.  

 

Nhìn thấy sắc mặt anh tái nhợt, trên mặt đầy đau khổ, Chu Hiểu Tinh lập tức đỡ anh.  

 

Đồng thời lo lắng hỏi: “Mạc Hàn, anh sao thế? Sao sắc mặt anh lại kém như vậy?”  

 

“Mạc Hàn, anh đừng dọa em mà, có phải anh khó chịu ở đâu không.”  

 

Cố Mạc Hàn cố gắng giữ một chút tỉnh táo trả lời: “Đột nhiên đầu anh rất đau, em đỡ anh về phòng nghỉ ngơi một chút.”  

 

“Được, em đỡ anh về phòng ngay.”  

 

Sau khi dựa vào giường, uống một ly nước ấm, Cố Mạc Hàn cảm thấy đỡ hơn nhiều.  

 

Chu Hiểu Tinh lại lo lắng sờ đầu anh mấy lần.  

 

Cuối cùng mới yên tâm nói: “Không sốt, có thể là mấy hôm nay anh quá mệt, vậy em không quấy rầy anh nữa, anh nghỉ ngơi cho thật tốt.”  

 

Chu Hiểu Tinh chuẩn bị đi ra khỏi cửa.  

 

“Hiểu Tinh...”  

 

Cố Mạc Hàn đột nhiên gọi cô ta dịu dàng vô cùng, đồng thời đưa tay ra nắm tay Chu Hiểu Tinh.  

 

Cánh tay dùng sức, anh đã kéo cô ta lên giường của mình.  



Dùng sức thêm một chút, hai người trán kề trán, thở đều. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK