Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cả ngực anh toàn là máu, màu đỏ tươi, nhuộm đỏ chiếc áo trắng trong bộ âu phục.  

 

Một màu đỏ nhìn thấy mà đau lòng.  

 

Anh nhắm mắt, khuôn mặt tái nhợt và đôi môi không còn chút máu nào.   

 

Nhìn dáng vẻ đó như thể anh sắp tắt thở.  

 

Trái tim của Phương Thanh Liên đột nhiên thắt lại, đau xé ruột gan.  

 

Cô ta thở dốc và hét lớn: “Lục Kiến Thành, tỉnh lại đi, anh tỉnh lại cho em, đừng giả chết.”  

 

“Em nói cho anh biết, cho dù anh có chết thật, cũng là chết dưới tay em, em chỉ cảm thấy tự hào, chứ sẽ không cảm thấy đau lòng.”  

 

Lúc này, đôi mắt đang nhắm nghiền của Lục Kiến Thành nhẹ nhàng mở ra: “Vậy thật đáng tiếc, không thể để cô toại nguyện được rồi, tôi nhất định sẽ sống tiếp.”  

 

Khuê Khuê vẫn đang sinh em bé, tính mạng của cô và đứa bé như đang treo bởi sợi chỉ, anh làm sao có thể xảy ra chuyện lúc này được?  

 

Không thể.  

 

Anh phải đi gặp Khuê Khuê.  

 

Người ta nói rằng khi em bé chào đời, ai là người đầu tiên bế em bé thì sau này em bé lớn lên sẽ giống người đó.  

 

Anh trước giờ không tin vào mấy chuyện mê tín đó.  

 

Thế nhưng lần này anh lại tin.  

 

Vì vậy, anh phải là người đầu tiên bế đứa bé ra khỏi phòng mổ.  

 

Phương Thanh Liên không ngừng lắc đầu: "Đừng trách em, nếu có trách chỉ có thể tự trách bản thân anh. Rõ ràng người anh yêu trước kia là em, kết quả anh lại thay đổi đi yêu Nam Khuê, đều là do anh bạc tình.”  

 

Nụ cười hiện lên trên đôi môi nhợt nhạt của Lục Kiến Thành.  

 

Anh đã không còn muốn tranh luận bất cứ điều gì nữa.  

 

Trước lúc nhắm mắt lại, anh chỉ nói với Phương Thanh Liên một câu: “Phương Thanh Liên, cô sai rồi, tôi trước giờ chưa từng thực sự yêu cô, sao có thể nói là thay đổi được.”  

 

Chính những câu nói này đã khiến Phương Thanh Liên sụp đổ tại chỗ.  

 

Cô ta mở to hai mắt nhìn Lục Kiến Thành không thể tin được : “Anh nói cái gì? Nói lại đi, anh rõ ràng đã từng yêu em, tại sao lại muốn phủ nhận.”  

 

“Tôi Lục Kiến Thành, đời này chưa bao giờ yêu một người con gái có trái tim độc ác như cô.”  

 

“Chưa bao giờ!” Nhắm mắt lại, anh lặp lại một lần nữa.  

 

Lần này, Phương Thanh Liên gần như phát điên.  

 

Cô ta cố gắng thoát ra, muốn lao tới chỗ Lục Kiến Thành.  

 

Cô ta không tin.  

 

Không tin những gì anh nói.  

 

Họ rõ ràng đã yêu, cũng rõ ràng đã có khoảng thời gian tuyệt vời bên nhau!  

 

Sao anh có thể quên mọi thứ, phủ nhận mọi thứ như vậy được!  

 

Nhưng Phương Thanh Liên không còn cơ hội nữa.  

 

Cô ta vừa lao về phía trước, nhưng cảnh sát phía sau đã kéo cô ta lại, sau đó lôi cô ta lên xe cảnh sát.  

 

Lúc này, phía sau có tiếng xe cấp cứu.  

 

Nhìn qua cửa kính xe cảnh sát, cô ta thấy Lục Kiến Thành được đưa vào xe cấp cứu.  



 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK