Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Một cánh cửa, trong nháy mắt đem hai người ngăn cách với nhau.  

 

Cho đến lúc này, Nam Khuê mới đưa tay lên ngực, thở sâu một hơi.  

 

Nếu chậm hơn một chút, cô sẽ không kiên trì được nữa.  

 

Ngày hôm sau, Nam Khuê đang chuẩn bị cho việc nhận chức.  

 

Sư mẫu liên hệ với cô, nói thứ hai tuần sau sẽ về nước.  

 

Nói cách khác, thứ hai tuần sau cô sẽ chính thức đến bệnh viện để báo cáo có mặt.  

 

Mặc dù có sự giới thiệu của thầy hướng dẫn, nhưng một ngày quan trọng như vậy, cô nhất định phải chuẩn bị đầy đủ, để lại một ấn tượng tốt cho sư mẫu.  

 

Lục Thị.  

 

Lục Kiến Thành từ khi đi làm đã rất bận, cả cuộc họp kéo dài bốn tiếng đồng hồ.  

 

Từ tám giờ sáng đến mười hai giờ trưa.  

 

Vừa đến văn phòng, Lâm Tiêu đã cầm một cái hộp tinh xảo đi qua.  

 

Cái hộp kia làm Lục Kiến Thành có cảm giác quen thuộc.  

 

“Cầm cái gì vậy?”, anh hỏi.  

 

Lâm Tiếu kính cẩn đặt chiếc hộp trong tay lên trên bàn Lục Kiến Thành: "Tổng giám đốc Lục, đây là thiếu phu..."  

 

Lời vừa được một nửa, Lâm Tiêu lập tức sửa lại: "Cô Nam Khuê bảo tôi đưa cho anh, nhưng vì anh đột nhiên ra nước ngoài nên đến hôm nay mới đưa được."  

 

Lục Kiến Thành thản nhiên mở chiếc hộp ra, tuy nhiên, khi nhìn thấy thứ bên trong, sắc mặt anh lập tức tối sầm lại.  

 

Sau đó, mắt thường cũng có thể thấy ánh mắt anh thay đổi mạnh mẽ.  

 

“Cậu có chắc là cô ấy đưa cho tôi không?” Lục Kiến Thành gần như muốn nghiến răng nghiến lợi hỏi.  

 

Lâm Tiêu biết anh đang tức giận, nhưng cũng không dám nói dối, chỉ có thể gật đầu nói thật: "Đúng vậy, cô Nam Khuê nói nhất định phải tận tay đưa cho anh, nói cô ấy rất hổ thẹn."  

 

"Cô ấy còn nói gì nữa?"  

 

"Cô Nam Khuê nói vật phải về với chủ cũ, nói ngài nhất định phải giữ..." Cẩn thận.  

 

Lâm Tiêu còn chưa kịp nói hết câu, Lục Kiến Thành đã cầm chiếc hộp lao ra cửa.  

 

Chạy một đường đến hầm để xe, Lục Kiến Thành lập tức lái xe đến chỗ Nam Khuê.  

 

Đến nơi rồi, anh dùng sức ấn chuông cửa.  

 

Nam Khuê thu dọn đồ đạc đến tận trưa, đến cơm cũng chưa kịp nấu, nên đã lên mạng đặt đồ ăn.  

 

Khi nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên, cô không nghĩ ngợi nhiều, còn tưởng đồ được giao đến rồi nên lập tức mở cửa.  

 

Kết quả là ngay sau đó, cô nhìn thấy Lục Kiến Thành mặt đầy tức giận, người đến chắc chắn là không có thiện ý đang đứng ngoài cửa.  

 

"Không phải anh nói hai ngày này sẽ không tới..." Tìm tôi sao?  

 

Nam Khuê còn chưa kịp nói xong thì đột nhiên, Lục Kiến Thành dùng sức đặt chiếc hộp lên bàn, sau đó mở ra: "Lâm Tiêu nói, là em đưa những thứ này cho anh."  



"Đúng vậy." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK