Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Ừ, chính là anh ấy."  

 

Nói xong, Lâm Niệm Sơ mở to mắt nói: "Cậu nói xem, trái đất này có phải quá nhỏ rồi không?"  

 

"Đúng vậy, quá nhỏ rồi."  

 

Nhỏ đến mức cô và Niệm Niệm quanh đi quẩn lại vẫn là một vòng tròn, vẫn là bạn bè tốt của nhau.  

 

Đột nhiên trên trời xuất hiện từng đợt pháo hoa nở rộ, màu xanh, màu hồng, màu vàng, màu lục, từng đóa lại từng đóa, vô cùng xinh đẹp.  

 

Hai người ngồi trên bãi cát, ngẩng đầu ngắm pháo hoa.  

 

"Khuê Khuê, cậu thấy đẹp không?" Lâm Niệm Sơ hỏi.  

 

"Ừ, đẹp."  

 

Cô cảm thấy màn pháo hoa này phần lớn là do Niệm Niệm đặc biệt chuẩn bị cho cô.  

 

Mục đích là muốn cô quên đi ưu phiền, thoát khỏi đau buồn, vui vẻ tiến về phía trước.  

 

Nhưng ai cũng không đoán được rằng kết thúc hai người đều buồn bã đứng lên.  

 

Buổi tối, họ ngồi uống rượu trên bãi cát, cũng không có đồ ăn, hai người cầm chai bia uống như uống nước, một chai lại một chai.  

 

Không nhớ rõ uống hết bao nhiêu chai, Lâm Niệm Sơ uống xong trước, sau đó cũng là người say trước.  

 

Cô ấy nghiêng sang một bên, tựa vào người Nam Khuê: "Khuê Khuê, cậu nói xem, Hoắc Ti Yến sẽ cưới tớ sao?"  

 

"Thật ra tớ rất thích một chiếc váy cưới, tớ có thể tưởng tượng được cảnh tớ mặc chiếc váy cưới đó gả cho anh ấy, nhưng tớ biết anh ấy chắc chắn sẽ không đồng ý."  

 

"Có khi tớ luôn nghĩ rằng, nếu tớ có thể kiếm rất rất rất nhiều tiền, có thể biến mình thành một người giàu có thì có phải sẽ xứng đôi với thân phận của anh ấy hay không?"  

 

Nam Khuê không nói gì, cô ngẩng đầu uống một ngụm bia lớn.  

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

 

Ba gia tộc lớn nhất của thành phố là nhà họ Hoắc, nhà họ Lục và nhà họ Cố.  

 

Trong đó nhà họ Hoắc có thân phận khá đặc biệt, nhà họ Hoắc là quý tộc lâu đời, gốc rễ sâu, thế lực rộng, nhiều chi nhánh, khó có thể đoán được, nghe nói đã phồn thịnh mấy trăm năm, thời đại mỗi năm đều là danh môn vọng tộc.  

 

Nhà họ Hoắc có gia quy, vợ của con trai họ Hoắc phải là tiểu thư đến từ danh môn vọng tộc.  

 

Nghe nói mấy trăm năm nay không có ai phá vỡ gia quy này, dù là ai cũng dều đã phản kháng, giãy dụa, từ chối, nhưng cuối cùng không ai là ngoại lệ, ai cũng sẽ thỏa hiệp.  

 

Ngoan ngoãn từ bỏ người mà gọi là người yêu để cưới con gái thế gia, đưa gia tộc tiến lên thêm một bước nữa, ngày càng phát triển hơn.  

 

Mà Hoắc Ti Yến, anh ấy có thoát được số mệnh này không?  

 

Nam Khuê quay đầu lại nhìn, Lâm Niệm Sơ đã buồn ngủ, đầu cô ấy dựa vào vai cô.  

 

Thật ra cô cũng biết đó là chuyện rất khó, gần như không có khả năng.  

 

Lúc trước cô có thể gả cho kiến Thành, ngoài chuyện ông nội là gia chủ đã phát triển gia tộc ra thì còn một nguyên nhân khác không thể cãi lại, đó chính là mẹ cô đã cứu ông nội và cha chồng.  

 

Nếu không có chuyện này thì cô chỉ là con gái của một gia đình bình thường, muốn gả vào nhà họ Lục là chuyện không thể.  

 

Nói gì đến nhà họ Hoắc có gia quy nghiêm khắc như vậy?  

 

"Niệm Niệm, là do chúng ta đều yêu sai người thôi!"  

 

Nam Khuê thì thầm nói nhỏ một câu, sau đó ngẩng đầu uống cạn một lúc mấy chai bia.  

 

Lúc này cô không dừng lại, ngẩng đầu hết một chai, ngẩng đầu lại hết một chai.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK