Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lục Kiến Thành đã nói rất nhiều, Nam Khuê cũng nói mấy câu.  

 

Thậm chí mắt của Tinh Thần cũng mở ra, hiếu kì nhìn xung quanh.  

 

Nhưng Vân Thư vẫn nằm trên giường bệnh, không có phản ứng gì.  

 

Thăm Vân Thư xong, Lục Kiến Thành và Nam Khuê trở về nhà.  

 

Vừa về tới nhà, sau khi giao Tinh Thần cho bảo mẫu, Lục Kiến Thành nắm tay Nam Khuê đi ra ngoài.  

 

“Ông xã, anh dắt em đi đâu vậy?”  

 

“Có một chuyện, em nhất định phải biết ngay lập tức.”  

 

Lục Kiến Thành dắt Nam Khuê tới cửa thư phòng, sau đó nói: “Bà xã, có một người em luôn muốn gặp đang ở trong đợi em, anh sẽ không vào, em tự mình đi vào nhé.”  

 

“Hả?”  

 

Nam Khuê ngập ngừng đẩy cửa bước vào.  

 

Người đó đang quay lưng về phía cô, cô chỉ thấy bóng lưng.  

 

Nhìn kĩ thì có vẻ hơi quen.  

 

Ngay khi Nam Khuê đang đoán xem đó là ai, Cố Ngôn Bân đột nhiên quay người lại.  

 

Nhìn thấy ông ấy, Nam Khuê ngạc nhiên: “Bác Cố, sao lại là bác? Bác tìm cháu à?”  

 

Cố Ngôn Bân cũng không thể kìm chế tâm trạng xúc động trong lòng mình nữa, ông ấy liền sải bước tiến về phía cô.  

 

‘Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.’  

 

“Khuê Khuê, bác” vì quá xúc động, ông nghẹn ngào nói: “Bác là cha của con đây!”  

 

Cái gì?  

 

Nghe thấy những lời này, Nam Khuê đột nhiên cảm thấy sững sờ.  

 

Trong lúc đó, đầu cô hoàn toàn trống rỗng.  

 

Bác Cố nói, ông ấy là cha của cô?  

 

Sao có thể chứ?  

 

Đây chắc là sự nhầm lẫn.  

 

Hít thở một hơi thật sâu, Nam Khuê mới có thể kìm nén được những cảm xúc đang xáo trộn trong lòng, cô cẩn thận hỏi lại: “Bác Cố, bác có phải có nhầm lẫn gì không?”  

 

Cố Ngôn Bân khẳng định chắc nịch: “Không đâu.”  

 

“Khuê Khuê, cha chính là cha của con, tên thật của cha là Chu Phong, chính là người mà con luôn tìm kiếm.”  

 

Khi ông ấy nói ra những câu này, Nam Khuê toàn thân như hóa đá, giống như tượng điêu khắc đứng bất động ở đó.  

 

Trong đầu hoàn toàn không thể suy nghĩ điều gì.  

 

Thậm chí ngay cả ngón tay của cô cũng cứng đờ lại.  

 

Một lúc sau, hít một hơi thật sâu, mở mắt ra, khi nhìn thấy Cố Ngôn Bân vẫn đứng trước mặt mình, Nam Khuê mới lại lên tiếng: “Lời bác vừa nói, có thể nói lại một lần nữa không?”  



“Cha là Chu Phong, là cha của con!” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK