Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 ''Nhưng anh sai rồi, anh không thể nhìn em bỏ qua anh được, anh cũng không thể trơ mắt nhìn em ỷ vào người khác được, Khuê Khuê, nếu như em tức giận, em có thể đánh anh, mắng anh, thậm chí nói anh quỳ sầu riêng quỳ bàn phím cũng đều được.''  

 

''Nhưng mà...'' Lục Kiến Thành bỗng nhiên dùng sức cắn vào vành tai cô: ''Nhưng anh không cho phép em lại dùng cách như vậy để kích thích anh.''  

 

''Anh ghen ghét, anh ghen tuông đến mức tức điên rồi.''  

 

Trái tim Nam Khuê không thể nào bình tĩnh được nữa.  

 

Cô xoay người lại, nước mắt đã đong đầy đôi mắt.  

 

''Sao em không thấy anh đang ghen chứ? Rõ ràng anh rất yên tâm mới đúng.''  

 

''Nói bậy, anh yên tâm khi nào?''  

 

''Không phải ban nãy anh còn để Trần Tranh đưa em về sao? Đó chính là ghen tuông của anh?''  

 

Nam Khuê càng nói càng cảm thấy uất ức khó chịu: ''Lục Kiến Thành, anh đúng là đồ ngốc, em yêu anh nhiều năm như vậy, sao có thể đột nhiên không yêu anh được nữa chứ?''  

 

''Em khó chịu, em muốn để anh chịu cảm giác bị quên lãng. Nhưng anh thì tốt rồi, anh thật sự không thèm quan tâm đến em.''  

 

''Anh đúng là đồ ngốc, em không cho anh vào thì anh không vào thật sao? Em không cho anh đi khám thai định kì cùng, anh thật sự không đi sao? Em muốn đi dạo phố mua đồ cho em bé, anh còn cố ý trốn em?''  

 

''Rốt cuộc anh ngốc đến mức nào vậy? Chẳng lẽ anh không biết tất cả những gì em nói đều là giả sao, em chỉ muốn anh dỗ dành em một chút mà thôi.''  

 

Nói xong Nam Khuê cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn không ít.  

 

Nhưng vẫn cảm thấy khó chịu.  

 

''Thật xin lỗi Khuê Khuê.'' Trái tim Lục Kiến Thành đau nhói, anh nắm lấy tay cô.  

 

Nam Khuê dùng sức đánh vào lồng ngực anh: ''Em không muốn nghe câu xin lỗi, xin lỗi hay không thì có ích gì chứ?''  

 

''Nếu anh đã muốn để em một mình như vậy thì anh dứt khoát...'' Ly hôn.  

 

Hai chữ này Nam Khuê còn chưa nói xong đã bị Lục Kiến Thành bá đạo chặn lại.  

 

 

 

''Hu, anh thả em ra.''  

 

Nam Khuê đẩy Lục Kiến Thành, đôi mắt ướt sũng nhìn anh.  

 

''Không thể đâu, Khuê Khuê.''  

 

"Sau này cho dù đất trời có thay đời thì cả quãng đời còn lại anh cũng không buông tay em ra đâu.''  

 

Dứt lời, một tay Lục Kiến Thành giữ gáy Nam Khuê, một tay giữ lấy eo cô, mạnh mẽ hôn cô.  

 

Nam Khuê muốn đẩy anh ra nhưng Lục Kiến Thành giống như sắt thép vậy, bá đạo giữ cô ở trong lồng ngực.  

 

Nụ hôn của anh vừa bá đạo vừa vội vàng.  

 

Gần như không cho Nam Khuê chút không gian nào để trốn tránh.  

 

Anh quá mạnh mẽ, Nam Khuê có cảm giác ngay cả một khoảng không gian nho nhỏ để trốn cũng không có.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK