Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Đột nhiên Nam Khuê có chút ngại ngùng: “Vậy anh nói xem muốn em làm thế nào?”  

 

“Không cần phức tạp như vậy, chỉ cần giúp anh giặt sạch là được rồi.”  

 

Nam Khuê vừa nghe đang chuẩn bị lên tiếng nói được. Lục Kiến Thành lập tức bù thêm: “Chỉ có điều phải giặt ở nhà anh.”  

 

Nam Khuê: “…”  

 

Biết ngay là không đơn giản thế mà. Lần nào cũng chơi sỏ cô.  

 

“Anh quá là không tử tế rồi.”  

 

“Chỉ có đối với em mới không tử tế như vậy thôi.” Lục Kiến Thành cười rồi nói.  

 

‘Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.’  

 

Nam Khuê quay người, lúc này mới chú ý đến đồ trang điểm ở trong phòng, ở đây có vẻ là một phòng ngủ nho nhỏ, sofa, buồng tắm và giường ngủ ở đây đều đầy đủ mọi thứ.  

 

Đến cả những thiết bị sinh hoạt thường ngày cũng đều được chuẩn bị đầy đủ cả.  

 

Cô tới bệnh viện này lâu như vậy rồi cũng không biết ở đây còn có một nơi như vậy.  

 

“Đây là ở đâu vậy anh?” Nam Khuê hỏi.  

 

“Là phòng VIP độc quyền của anh.” Lục Kiến Thành trả lời.  

 

Nam Khuê kinh ngạc nói: “Sao em lại không biết bệnh viện chúng ta còn có một phòng VIP như thế này.”  

 

“Bệnh viện mà, nói tóm lại thì cũng muốn kiếm lợi nhuận, chỉ cần anh trả giá căn phòng này đủ nhiều thì đương nhiên họ cũng sẵn sàng cung cấp thôi.”  

 

Quả nhiên, đây chính là tác dụng của tiền bạc đúng không.   

 

Đúng thật là có tiền thì mọi chuyện đều sẽ được giải quyết.  

 

Chẳng trách bao nhiêu người chịu trăm cay ngàn đắng, bỏ ra biết bao tâm tư cũng muốn được gả vào hào môn.  

 

Lúc này chuông điện thoại vang lên.  

 

Nam Khuê vừa nhìn đã là một giờ năm mươi rồi, còn có mười phút nữa là đến giờ cô phải đi làm rồi.  

 

“Em phải đi làm rồi.” Cô nói.  

 

Lục Kiến Thành cau mày lại: “Không thì anh xin nghỉ cho em, buổi chiều đưa em đi thư giãn một chút, nhé?”  

 

“Không sao đâu, bây giờ tâm trạng em tốt hơn nhiều rồi, hơn nữa hôm nay trên khoa có người xin nghỉ, nếu như em đi rồi thì chỉ còn lại mỗi mình Hoạ Hoạ thôi, chắc chắn cô ấy sẽ bận rộn lắm.”  

 

“Bình thường có chuyện đều là cô ấy giúp em, bây giờ thời gian quan trọng này em cũng không thể để cô ấy lại một mình.”  

 

Nam Khuê nói đều đúng, thế nên Lục Kiến Thành cũng không kiên trì thêm.  

 

“Vậy anh đưa em xuống.”  

 

“Vâng.”  

 

Ở bên khác, Chu Phượng Kiều nhìn Chu Tiễn Nam, vừa đau lòng vừa tức giận: “Anh, sao anh lại để bọn họ đi rồi, anh có biết Nam Khuê cô ta…”  

 

“Cô ta phản bội anh…”  

 

Những lời sau cùng, Chu Phượng Kiều nói không nên lời, sợ làm anh trai mình tổn thương.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK