Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chớp chớp đôi mắt u tối, Cố Thời Xuyên lại lần nữa nhìn Lục Kiến Thành: “Cậu biết đấy, ông ngoại tôi là thế gia Trung y, năm đó cơ thể cô ấy không khỏe, tuy tôi học Tây y nhưng cũng đi theo ông cụ học Trung y một thời gian dài, nhất là bắt mạch, tất cả cũng vì muốn chăm sóc cô ấy.”

“Có chuyện gì cậu nói thẳng đi.”

“Có phải cô ấy từng sinh non không?” Cố Thời Xuyên hỏi.

“Đúng.” Lục Kiến Thành hơi gật đầu.

Đây vĩnh viễn là nỗi đau trong lòng anh, cũng là nút thắt mà Nam Khuê khó có thể buông bỏ được.

Nhận ra được điều gì, Lục Kiến Thành vội vàng hỏi: “Có vấn đề gì sao?”

“Lúc cô ấy sinh non có phải bị thương rất nặng, sau khi sinh non lại không được chăm sóc cẩn thận?”

Lục Kiến Thành gật đầu lần nữa.

Mỗi lần anh nhớ đến những chuyện cũ kia đều cảm thấy kinh hoàng.

Bé con không còn có liên quan trực tiếp đến anh.

Thậm chí có thể nói do một tay anh làm ra, đều tại anh.

Nếu như lúc trước anh không ngốc nghếch như vậy thì có lẽ bây giờ bé con của họ đã khỏe mạnh xuất hiện trên thế giới này rồi.

Mà bây giờ…

Lục Kiến Thành ngẩng đầu, khóe mắt hơi ướt, hồi ức quá khứ đều là những thước phim đau đớn.

“Sao cậu lại đột nhiên hỏi những chuyện này?” Lục Kiến Thành nghĩ đến chuyện gì đó, lập tức hỏi.

 


“Vậy tôi nói thẳng, vừa rồi nhân lúc khám cho cô ấy, tôi đã bắt mạch của cô ấy, cơ thể của cô ấy bị tổn thương rất nặng.”

“Không chỉ vì khi còn bé không được cung cấp đủ chất dinh dưỡng mà còn vì lần sinh non đó, cơ thể của cô ấy bị tổn thương rất lớn, không phục hồi như cũ được, gốc bệnh rất nặng, nếu như sau này hai người muốn mang thai chỉ sợ sẽ khó khăn.”

Lời Cố Thời Xuyên nói như sét giữa trời quang, tiếng sét như ầm một cái đánh thẳng xuống đầu Lục Kiến Thành.

Ngẩn người một lúc lâu, đầu óc anh trống rỗng, ngay cả ngón tay đang để xuôi bên người cũng không động đậy.

Một lúc lâu sau anh mới dùng sức chớp đôi mắt ửng hồng của mình, trong lòng vô cùng ngột ngạt.

Sau đó mới lên tiếng: “Chuyện này đừng nói cho cô ấy biết.”

Thời gian trước ngay cả cô nằm mơ cũng nhớ đến bé con.

Anh biết bé con là sự áy náy mà cả đời này cô cũng không thể bỏ được, ngay cả nằm mơ cô cũng nghĩ đến bé, nhưng giờ thì sao?

Nếu để cô biết chuyện này, cô nhất định sẽ không chịu được.

“Không có cách nào sao?” Trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng Lục Kiến Thành cũng nặng nề hỏi.

Cố Thời Xuyên vỗ vai anh an ủi: “Cũng không phải không có cách, chắc chắn có cách, thứ nhất là cậu mời chuyên gia dinh dưỡng về chăm sóc sức khỏe của cô ấy thật tốt, loại trừ gốc rễ bệnh hoàn toàn; còn lại cậu có thể cố gắng hơn, hi vọng cũng không quá nhỏ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK