Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Bề ngoài như hồ ly tinh vậy, thấy là buổn nôn, bà biết gì không? Tôi ghét nhất là loại phụ nữ giả bộ yếu đuối đáng yêu như bà, giả vờ bản thân còn yếu ớt hơn cả bông hoa mà chuyện làm ra còn độc ác hơn cả rắn độc."  

 

"Bà Đỗ..." Hạ Nhu cắn môi, tiếp tục uất ức nói: "Có phải ngài hiểu lầm..."  

 

Câu tiếp theo của bà ta còn chưa nói xong thì một tiếng bốp đã vang lên.  

 

Tay bà Đỗ đánh mạnh lên mặt Hạ Nhu.  

 

"Tôi nói cho bà biết, rượu của tôi là vô giá, bà cần phải bồi thường theo giá của tôi."  

 

"Còn nữa, cút tôi xa một chút, đừng có xuất hiện trươc mặt tôi, nếu không tôi gặp bà một lần lại đánh một lần."  

 

Bà Đỗ tức đến mức khó thở, cuối cùng là hai người con gái của bà ấy tiến đến an ủi một lúc mới tốt được.  

 

Sở dĩ bà Đỗ tức giận như vậy cũng là vì quá căm hận tiểu tam.  

 

Năm đó chồng bà ấy nuôi tiểu tam bên ngoài, tiểu tam ôm cái bụng to đến tận nhà bà ấy diễu võ giương oai, lúc ấy bà Đỗ còn đang mang thai, bà ấy tức giận đến mức lăn từ trên cầu thang xuống, sảy thai.  

 

Hơn ba tháng, một bé trai đã thành hình cứ như vậy biến mất.  

 

Từ đó bà ấy hận tất cả tiểu tam.  

 

Không nghi ngờ gì nữa, Hạ Nhu đụng trúng họng súng.  

 

Bà Đỗ không nổi giận mới lạ.  

 

Cuộc phong ba này cứ như vậy miễn cưỡng kết thúc khi Hạ Nhu chạy trối chết vào một góc.  

 

Bà Vương cầm một ly rượu, đi giày cao gót về phía Vân Thư, tươi cười nói: "Bà Lục, kĩ thuật diễn của tôi thế nào? Bà có hài lòng với vở kịch này không?"  

 

Người bên cạnh lập tức phản ứng kịp, kinh ngạc nhìn bà Vương, quay sang nhìn Vân Thư: "Hai người...? Hai người đã tính từ trước rồi sao?"  

 

"Nhân viên phục vụ và người quản lí kia cũng là hai người sắp xếp sao?"  

 

Vân Thư và bà Vương nhìn nhau cười.  

 

Sau đó thật lòng khen ngợi: "Diễn rất đặc sắc, nhất định phải khen ngợi."  

 

"Nhưng vẫn phải có chút xin lỗi bà, một bữa tiệc sinh nhật yên ổn lại thêm nhiều rắc rối như vậy, hôm nào tôi mời lại bà một bữa càng xa hoa hơn."  

 

Bà Vương không quan tâm cười cười: "Này, chúng ta là bạn đã bao nhiêu năm rồi, mặc dù có đôi lúc ầm ĩ nhưng chuyện của bà tôi vẫn phải quan tâm chứ!"  

 

"Hơn nữa tiệc sinh nhật năm nào cũng giống nhau, lần nào cũng là những trò kia tôi cũng ngán, lần này không nhàm chán như những năm trước mà cực kì thú vị, tiếp đó bà còn ra sân nữa đúng không, tôi càng mong chờ hơn."  

 

"Ừm, sẽ không để cho bà thất vọng, cam kết sẽ cho bà xem một màn kịch đặc sắc." Vân Thư đưa ly ra cụng chén với bà ấy.  

 

Bữa tiệc rất nhanh lại bắt đầu.  

 

Từng khách quý ngồi xuống theo thứ tự.  

 

Trong lúc nhân viên phục vụ mang thức ăn lên, Vân Thư đi giày cao gót, kéo theo làn váy dài, ưu nhã bước lên sân khấu.  



Bà cầm mic, nhẹ nhàng lễ độ nhìn xuống dưới: "Chào các vị khách quý, tôi là Vân Thư, nhận được lời mời đến tham gia tiệc sinh nhật của bà Vương, sợ mọi người cảm thấy nhàm chán nên tôi đã mang đến cho mọi người một tiết mục vô cùng đặc sắc, mọi người có hứng thú xem không?" 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK